Từ Lan cứ như đọc thấu suy nghĩ của Trình Nhiên, đứng chặn cửa, bộ dạng không mặc vào thì đừng hòng qua ải này: “ Mẹ nói cho con biết, làm thế mới may mắn, con phải mặc vào.”
Trình Nhiên nói với giọng thương tâm tột độ: “ Mẹ, ít nhất mẹ cũng phải ra ngoài cho con thay chứ.”
Từ Lan quắc mắt: “ Đừng vẽ chuyện, nhanh lên.”
Trình Nhiên bất lực chui vào chăn thay "chiến bào" mà mẹ chuẩn bị cho mình, y cố ý tìm cái quần jean ống thật dài, không gấp gấu quần lên thả xuống che hết dấu tích, đến khi thử đứng lên ngồi xuống mấy lần không lộ dấu vết mới ra ngoài.
Chưa đi thi tâm trạng đã không tốt rồi.
Trình Nhiên ra khỏi phòng thì cha y cũng đã trần xong một quả trứng.
Cha mẹ ngồi bên bàn cứ như quay trở lại giai đoạn tuổi trẻ nhiệt tình, đấu chí còn cao hơn cả Trình Nhiên, đã thế lại còn xòe tay ra hướng về phía Trình Nhiên.
Làm gì thế này? Muốn vỗ tay thắng lợi với mình nữa à? Trình Nhiên ngượng ngịu miễn cưỡng vỗ tay với mỗi người một cái, y chỉ muốn ra khỏi nhà thật nhanh, phi thân ra ngoài cửa sổ cũng được.”Khẩu hiệu của chúng ta là ...”Từ Lan hô.
Ối trời ơi là trời, còn phải hô khẩu hiệu nữa à, không phải chứ, thời này đa cấp len lỏi tới tận nhà mình rồi hay sao? Trình Phi Dương nghiêm mặt nhắc: “ Thi vào Tứ Trung, tranh thủ Nhị Trung.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT