Trong điện thoại Du Hiểu nghe Trình Nhiên khuyên giải thì trả lời rất có tính hùng biện: “ Mày cũng biết dì tao ở Thành Đô, dì ấy sống bên sông Phù Nam, dì tao từ Sơn Hải đi ra.
Trước kia mẹ tao hay kể chuyện về dì, tự học rồi một mình ra ngoài xông pha ra sao, rồi hôn nhân bất hạnh, may dì tao còn có chị tao, một mình nuôi chị tao khôn lớn, chẳng dễ dàng gì.
Năm đó chị tao kết hôn, dì tao khóc lên khóc xuống, mọi người biết dì tao khóc vì hạnh phúc, là vì vất vả bao năm được báo đáp.
Về sau chị tao có con, dì tao chăm hộ, tao tới thăm dì, thấy dì đã có tóc bạc đi theo đứa bé chập chững chạy trước.
Đột nhiên tao cảm thấy cuộc đời như vòng tuần hoàn, kiếm một công việc ổn định, kết hôn sinh con, sau đó trọng tâm đặt lên con cái, rồi nó lớn lên, bận lòng việc học hành của nó, lo lắng chuyện nó yêu đương, rồi chớp mắt con của con mình sinh ra, tiếp tục một vòng lặp ....
Tao nghĩ thôi đã sợ, như nhìn thấy cuộc đời mình mấy chục năm sau vậy.” “Tao tự biết mình, tao chẳng có thiên phú học tập, cũng chẳng có đam mê nào theo đuổi từ nhỏ, đại khái sau này chẳng tìm thấy đâu, tương lai tốt nghiệp, chắc chắn cố gắng kiếm công việc ổn định như bao người, rồi thành người làm thuê, sáng đi tối về đều đặn.” “Nếu nghe lời mẹ tao thi công vụ viên, khả năng nhờ quan hệ gia đình, kiếm được công việc nhẹ nhõm, cũng chỉ sáng đến văn phòng mở báo pha trà, ngày ngày mong đến khi đủ tuổi về hưu.” “Trình Nhiên, tao nghĩ thôi đã thở không nổi rồi, tao không muốn sống cuộc đời như thế.
Tao có thiên phú chơi game, tao thấy tao làm được, giờ người ta gọi nó là thể thao điện tử rồi, mày biết không, sao tao có thể ngờ một ngày thằng như tao có khả năng tranh vinh quang cho tổ quốc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play