Giọng Khương Hồng Thược êm như ru truyền sang: “ Không xem phim cũng được, có chỗ khác để xem mà, mình biết Đh Trung Nam có rất nhiều địa điểm trứ danh, như nhà kỷ niệm, nhà trưng bày nghệ thuật điêu khắc, bảo tàng hội hóa ...
Đi nào, còn có thể chiêm ngưỡng minh tinh.”
Rồi, giờ lại thành con gái nhà người ta an ủi y, mà chiêm ngưỡng minh tinh là cái quỷ gì vậy? Trình Nhiên chép miệng: “ Bạn chịu khó nghiên cứu trước thật đấy.”
Tuy nói hôm nay Nam Châu trời âm u, nhưng cô gái xinh đẹp bên cạnh nhướng mày lên, cánh môi như phủ ánh sáng: “ Biết mình biết người mà.”
Biết mình biết người là sao, coi mình là đối tường đấu tranh giai cấp à? Hay là cô ấy đang ám chỉ kỳ thực trước khi gặp mình đã biết không ít chuyện? Đừng nghĩ nhiều, có thể cô ấy chỉ nói, vì lần gặp nhau này mà chuẩn bị không ít thôi, giống như cô ấy luôn học tập nghiêm túc vậy, đem tinh thần học tập dung hợp vào cuộc sống.
Tại sao mình lại kém cỏi như vậy chứ, giữa mình và Tần Thiên đâu có chuyện gì, công nhận là y có tưởng tượng một chút, có gặp vài giấc mơ ướt át, nhưng mà cái đó không tính đúng không? Nhìn Khương Hồng Thược có vẻ rất bình thản, Trình Nhiên bội phục, một cô gái đơn thương độc mã tới trường bạn trai, tác chiến trên đất khách, gặp toàn chuyện chẳng hay ho gì, gò má vẫn phát tán sắc hồng nhạt, công phu trấn định đó, người ngoài không nhìn ra trong lòng thế nào.
Nếu không phải Trình Nhiên và cô quen nhau hiểu nhau thì y coi như cô bỏ qua hết rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play