Lý Tĩnh Bình đi rồi, Trình Nhiên vẫn còn ngồi ngây ra đó.
Nha đầu đó sắp về rồi sao? Hình như đúng thật, mấy ngày trước cô ấy còn hỏi mình lịch học cuối tháng, hỏi mình có phải sắp thi rồi không? Định bắt ngờ tới trường mình sao? Thực ra Trình Nhiên không chậm tiêu như thế, y tất nhiên là phải tìm hiểu lịch học ở nước Anh rồi, thấy cũng đã sắp tới kỳ nghỉ bên đó, nhưng Khương Hồng Thược lại không đả động gì tới.
Khi đó cho rằng có lẽ cô không về, tính cách cô như thế, hai người cách nhau không gian xa xôi, có đề tài không vui không cần nói thì không nói, như khi một ở Thập Trung, một ở Nhất Trung, ví dụ như trời mưa, không thể hỏi có mang ô không? Không có gì để oán trách, cuộc đời là như vậy, có lúc phải phấn đấu, có lúc cần đi xa thì đi xa, cần ly biệt thì phải ly biệt.
Trình Nhiên là người từng trải, y không can thiệp vào lựa chọn của Khương Hồng Thược, không muốn ảnh hưởng tới cô, càng chưa từng nghĩ tới cô sẽ giúp mình, gia nhập vào sự nghiệp của mình.
Cô ấy là Khương Hồng Thược, cô ấy có mục tiêu, theo đuổi của mình, dù lý tưởng của cô ấy là mở một tiệm hoa, Trình Nhiên cũng sẽ không tới đó mua hết hoa.
Tất nhiên, y có thể đứng ở cửa chào khách, giúp cô gói hoa, thu tiền ...
Đối với Trình Nhiên mà nói, thực sự ít nhiều có tâm thái dễ hài lòng, tiểu phú tức an, tình cách đó về cuộc sống thì tốt, về sự nghiệp lại không phải quá tốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play