“Vậy còn lợi tích từ thành quả nghiên cứu thì sao, nếu phân phối giữa các anh và đội ngũ nghiên cứu thì nhà trường thế nào? Chúng tôi không có gì à? “ Hoàng Bồi bằng câu này muốn lôi kéo cả trường về phía mình, chống lại việc Trình Nhiên nằm quyền khống chế hạng mục, để mọi người thấy, ông ta mới là người đại diện lợi ích cho trường: Trình Nhiên từ đầu tới giờ chỉ im lặng, lúc này lên tiếng: “ Lợi ích của trường có thể chia ra từ cống hiến của đội ngũ, có thể lấy 10%.”
Có tiếng ồn ào khe khẽ.
Chu Hoa Thanh không tỏ thái độ, thong thả uống trà, ông ta rất ít khi tham dự vào quản lý cụ thể ở trường học, hiệu trưởng Đh Trung Nam chỉ là một trong chức vị của ông ta mà thôi, các phó hiệu trưởng phân quan mới là người đảm nhận chức trách trong trường.
Ông ta chỉ cần lên tiếng định đoạt.
Hoàng Bối cười lạnh trong lòng, đối diện với Trình Nhiên, ông ta không cần khách khí gì cả, dù sao trở mặt cũng trở mặt rồi, mất mặt cũng mất mặt rồi, cần làm gì vẫn làm nấy :” 10% là quá ít, không có thành quả, vậy thì không có ích lợi gì sao?”
Hiện trường xuất hiện mùi thuốc súng.
Các phó hiệu trưởng, chủ nhiệm hay viện trưởng khác không tiện phát ngôn tranh luận với Trình Nhiên, huống hồ có Hoàng Bồi làm kẻ ác bọn họ chẳng sợ mất phần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT