Trình Nhiên công nhận gần đây mẹ có nói một câu làm y tỉnh ngộ, đó là “giờ nhà mình có điều kiện rồi, con có thể theo đuổi việc con muốn”.
Đúng là thế thật, trước kia cái gì cũng muốn đi từng bước, làm từ đầu, giờ tội gì chứ.
Bởi thế y không thèm nói lý tưởng, không thèm nói tiền đồ, không nói vinh dự, giờ Trình Nhiên có một chân lý đơn giản mà tàn bạo.
Tôi, có tiền.
Trên đời này còn có gì thể hiện thành ý làm rung động lòng người hơn tiền? Đó là rất nhiều tiền.”10 vạn tiền học bổng của cậu không đủ đâu.”Nhiếp Xuyên vẻ mặt khó coi, không biết hắn đang tức hay là đang buồn cười: “ Anh tới đây một chút.”Trình Nhiên rời chỗ ngồi, chỉ cái lap top đã cắm sẵn dây mạng: “ Cái gì ...”
Nhiếp Xuyên nhìn laptop, thư viện của Đh Trung Nam có cung cấp máy vi tính để vào mạng, nhưng thông thường thì không cung cấp cổng kết nổi mạng.
Tất nhiên chuyện này chẳng thành vấn đề với Trình Nhiên, y tới thư viện vốn đề làm việc mà, sau khi quen thuộc với giáo viên quản lý thư viện rồi, y xách hai chai Mao Đài, một tuýt thuốc là tới nhà, thế là vấn đề được xử lý, mỗi tội là tốc độ khá chán, duyệt web vẫn ổn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play