Cho dù từ khai giảng tới nay được đãi ngộ không giống người thường, Trình Nhiên vẫn thấy cuộc đời đại học của mình vẫn rất bình thường, chưa lệch khỏi quỹ đạo quá xa.
Đương nhiên y thừa biết ngày tháng này không kéo dài lâu, vì y tới đây với mục đích kiếm chuyện ngay từ đầu, nhưng mà cuộc sống chẳng phải là cuộc chiến liên tiếp hay sao, điều duy nhất có thể làm là tranh thủ thời gian giữa hai cuộc chiến, tham lam hít thở thêm một hơi không khí trong lành không khói súng.
Khi mà mọi thứ đang trong thời gian ấp ủ, những thứ kết nối ngoài tháp ngà cách xa ngàn dặm, vẫn cứ luôn duy trì.
Bất kể là Tương Chu hay Lý Minh Thạch, đều đang tích cực tìm kiếm cơ hội tiền vào Nam Châu.
Khi Tương Chu gọi điện thoại tới có biểu thị :" Nam Châu là thành phố tuyến đầu, là nơi xuất hiện nhiều thứ mới mẻ, phong khí tốt, đây là nơi sớm nhất bắt chước Thiên hành đạo quán của chúng ta, quán cà phê chủ đề như vậy có rất nhiều, hơn nữa một số còn dựa trên cơ sở của chúng ta phát triển thêm.
Thiếu gia đã từng nghĩ tới chuyện chúng ta mở Thiên hành đạo quán ở Nam Châu chưa? Trình Nhiên trả lời: “ Thiên hành đạo quán đặt ở Nam Châu bây giờ thì chắc gì có ai chú ý, anh cũng nói rồi đấy thôi, quán cà phê chủ đề ở đây rất nhiều, họ càng linh hoạt hơn chúng ta...
Cơ mà anh là quán chủ mà, anh quyết định đi, chắc là không lỗ được đâu.” “Thật à, tôi có thể tự quyết à? “ Tương Chu ở phía kia tim đập mạnh, điều này có nghĩa là mình được thăng chức rồi sao? Có quyền quyết sách mở thêm địa điểm, có quyền mở rộng kinh doanh? Hạnh phúc sao mà đến quá bất ngờ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play