Quay trở lại nhà họ Trình, hôm đó sau khi Trình Bân đưa Trình Nhiên về, trấn an Từ Lan xong, Trình Bân cùng Trình Phi Dương đi tản bộ trong sân khu tập thể nói chuyện riêng, không biết hai người nói chuyện gì với nhau.
Dù sao thì Từ Lan vẫn mắng mỏ con trai có lớn mà không có khôn, không biết chuyện nặng nhẹ, nhưng vừa mắng vừa làm mỳ cho con.
Trình Phi Dương đã tiễn Trình Bân về, đối diện với con trai, thấy hôm nay phải nói chuyện đàng hoàng rồi, con trai đã lớn, nếu vẫn dùng cách đối xử kiểu ra lệnh rồi lấy quyền uy của cha ra áp chế như trước kia là không ổn: “ Cha biết, trường học dạy các con phải sống lương thiện, phải có lòng chính nghĩa, nhưng chính nghĩa trong phạm vi năng lực của mình thôi.
Sau này con lớn rồi, con vào xã hội, con làm gì là lựa chọn của con, cha không quản.
Lần này con làm chuyện tốt, con phải biết rằng ở nhà có cha mẹ đang đợi con về, không muốn nghe thấy có chút chuyện không hay gì ...”
Từ Lan ở trong bếp nói vọng ra: “ Nó là thằng vô tâm, không biết nghĩ cho cha mẹ, tưởng mình là anh hùng à ...” “Em để anh nói chuyện với con.”
Trình Phi Dương lần đầu giao lưu với con kiểu này, cũng cảm thấy nhiều lời muốn nói mà chẳng biết nói thế nào, hắn đâu có quen chuyện này, cuối cùng thở dài: “ Thôi vậy, tóm lại sau này con làm gì nên nghĩ nhiều phương diện hơn, làm việc vừa sức với mình thôi ...
Con ăn xong rồi tắm rửa, chuyện hôm nay đặt qua một bên đi, điều chỉnh lại tâm thái, giờ với con mà nói, học chính là trách nhiệm hàng đầu.
Con đã hứa là thi vào Tứ Trung rồi đấy ...”..........
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT