Dương Mục chỉ nói chuyện với Vương Tân Bác, còn những người khác coi như không tồn tại, lúc này cha mẹ Dương Mục cũng đã cho đồ vào phòng bên rồi, mẹ Dương Mục cười nói: “ Các cháu là bạn cùng phòng với Vương Tân Bác à, vậy là hàng xóm láng giếng với con dì rồi, anh em ở gần giúp nhau nhé.”
Nói rồi móc trong túi ra một nắm kẹo Ferrero SpA màu vàng, nhìn thấy là đồ cao cấp rồi.
La Duy là tên ít khách khí, bóc ngay ra ném vào mồm: “ Ưm, ngon quá, cám ơn dì.”
Dương Mục nhếch môi khinh bỉ, lúc này Trình Phi Dương giúp Trình Nhiên trải giường xong, thấy trong phòng có thêm người, lại lấy gói thịt bò khô ra mời.
Thời đấy mấy món đồ sản xuất trong nước còn chưa quá chú trọng đóng gói, bất kể chất lượng bao bì hay tính thẩm mỹ đều không sao so được với hàng quốc tế, lại còn hàng cao cấp.
Thế nên Dương Mục nhận lấy rồi thuận tay đưa cho cha mình, cha hắn thì nhón tay cầm lấy một góc như sợ bẩn tay vậy, gật đầu cười mang tính tượng trưng.
Trình Phi Dương không bận tâm lắm tới thái độ của bọn họ, tiếp tục giúp Trình Nhiên sắp xếp hành lý, dù Trình Nhiên bảo tự làm được, hắn vẫn cứ nhất định tự tay làm, càng làm càng áy náy, vì hai năm qua có lẽ đây là chuyện duy nhất hắn làm cho con mình.”Tao mới mua di động này, đồ Samsung đấy, giá hơn 3000 ...”Dương Mục vẫn chỉ nói chuyện với Vương Tân Bác, tay còn cầm điện thoại nắp gập liên tục mở ra đóng vào rất sành điệu: Phía bên này có tiếng tít tít, Trình Nhiên rút di động trong túi quần ra, là tin nhắn tới từ CQ của Khương Hồng Thược, hỏi y đã đi báo danh chưa? Lúc này là rạng sáng ở Anh, chưa tới giờ thức dậy, hiển nhiên là Khương Hồng Thược dậy sớm vì quan tâm chuyện của y, Trình Nhiên đi ra ban công gửi tin trà lời :" Đang tán gẫu với bạn cùng phòng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT