Khi nãy nhìn con gái nhà người ta thích bao nhiêu, bây giờ bị cha người ta nhìn lại hãi bấy nhiêu, Trình Nhiên lúng túng chào: “ Cháu chào chú.”
Khương Hồng Thược xuống xe ngoan ngoãn gọi một tiếng: “ Cha.”
Lý Tĩnh Bình "ừ" một tiếng, thấy con khái không sao cả, chủ động đưa tay ra bắt tay với Trình Bân: “ Vất vả rồi, đồng chí đã lập đại công.”
Trình Bân có chút câu nệ, đứng thẳng người kính lễ: “Thị trưởng quá lời, đó là chức trách của chúng tôi.”
Cả đám người ở ngoài xe, nói một đống những lời khách khí.
Lý Tĩnh Bình hàn huyên một hồi, khí đen trên mặt chưa tan, trầm giọng hỏi con gái: “ Áo của con đâu, sao ăn mặc thế này?”
Trình Nhiên lúc này mới để ý là mình vẫn mặc cái áo khoác màu hồng nhỏ hơn một cỡ của Khương Hồng Thược.
Xung quanh không ai dám cười, nhưng vẻ mặt hết sức cổ quái.
Trình Nhiên vội vàng cởi áo ra, hết sức quẫn bách đưa Khương Hồng Thược.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play