Sau khi điểm toàn tỉnh đã công bố, nguyện vọng cũng đã nộp, tất cả lắng xuống, giờ là kỷ nghỉ ở nhà, Trình Nhiên gọi điện cho chủ nhiệm cũ Đàm Khánh Xuyên ở Sơn Hải.
Nhìn lại chuyện cũ của đứa học sinh này ở Nhất Trung Sơn Hải, Đàm Khánh Xuyên cảm thán không thôi, mấy học sinh từ Nhất Trung chuyển tới Thành Đô, thành tích đều vượt trội.
Khương Hồng Thược đã đi tới tham gia lớp học dự bị chuẩn bị vào Đh London, Dương Hạ thì vào Đh Thanh Hoa, còn Trình Nhiên là trạng nguyên cao khảo tỉnh.
Nghe Đàm Khánh Xuyên kể, cao tầng Nhất Trung đang thảo luận có nên treo băng rôn "Nhiệt liệt chúc mừng Dương Hạ của chúng ta đỗ vào Thanh Hoa, Trình Nhiên đoạt quán quân tỉnh", hay không? Tuy vậy Nhất Trung Sơn Hải cũng có sự thanh cao của mình, tuy từng là học sinh Nhất Trung nhưng đã chuyển sang trường khác, tiếp nhận sự bồi dưỡng của người ta, hành vi đó khác gì hưởng ké vinh dự của người ta, dù không thiếu trường từng làm thế, nhưng Nhất Trung không cần, họ đâu phải không có học sinh đỗ Thanh Hoa.
Thập Trung năm nay có một học sinh đỗ Thanh Hoa, một đỗ Bắc Đại, Tống Thời Thu được 659 điểm vượt điểm chuẩn 655 của Thanh Hoa.”A, là cậu ấy.”Trình Nhiên vẫn còn nhớ tới anh chàng này, một thời theo đuổi Dương Hạ, giờ lại vào cùng trường với cô rồi, trùng hợp thật: Nói ra Trình Nhiên có chút ghen tỵ, đâu phải y không muốn học cùng Dương Hạ.”Nhìn lại thì em bỏ lại cậu ấy quá xa rồi, xem ra không phục cách giáo dục của Thập Trung không được.”
Đàm Khánh Xuyên giống bao người khác, không kìm được đặt câu hỏi: “ Vì sao em lại vào Đh Nam Phương?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play