Nhờ vào khả năng chịu đòn hơn người, lát sau Tạ Phi Bạch bò dậy, người xung quanh nhìn thấy nhưng chẳng ai báo cảnh sát, chẳng trách họ được, chuyện này xảy ra ở trường kia nhiều lắm, cái trường toàn đám học sinh bất hảo, báo cảnh sát rồi thêm phiền phức.
Chỉ là lần này đứa học sinh cao lớn đó bị đánh quá thảm, đầu còn chảy máu, ướt chảy xuống ướt đẫm một bên mắt, toàn thân không biết bao nhiêu vết xước xát.
Không biết có phải do bị đánh vào đầu không mà Tạ Phi Bạch còn cười được.”Biết ngay lời thằng đó không đáng tin mà.”
Tạ Phi Bạch thầm mắng Trình Nhiên, nhưng đau lòng không phải là vì ăn một trận đòn, mà là cái tên năm xưa có chút thanh cao và chính nghĩa, giờ nhìn ánh mắt đó hắn hiểu ra, đối phương biến thành mình năm xưa rồi.
Có chuyện nhìn hình như không thể sửa chữa được.
Tạ Phi Bạch không đánh lại không phải không đánh được, mà vì thâm tâm hắn cảm thấy có lỗi, muốn chuộc lại lỗi lầm năm xưa, tuy đầu bị trúng một đòn mạnh, đoán chừng là không bị vỡ đầu.
Ở đầu kia con ngõ, đám người vừa đánh Tạ Phi Bạch đang bàn tán.”Nghe thấy lúc đó nó nói không? Hình như nó nói xin lỗi hả?” “Ừ tao có nghe thấy.” “Thằng đó gian trá lắm, biết minh không thoát được nên mới nói thế để chúng ta nhẹ tay ấy mà.” “Mẹ nó, ra vậy, loại đó bị đánh không oan.”........................
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT