Không nhiều lời, ai nấy nhận nhiệm vụ đi làm việc của mình, Trình Nhiên giữ Lâm Hiểu Tùng và Triệu Thanh lại, hỏi chi tiết phía Chương Ngung.
Lâm Hiểu Tùng nói tương đối khéo léo, Chương Ngung sau nhiều lần bị từ chối, có lãnh đạo trường cho rằng hắn là kẻ lửa đảo, có trường thấy hệ thống vốn có của mình dùng rất tốt, chẳng cần mua phần mềm của anh, nếu không thì hắn cũng không thuyết phục được đối phương, chẳng bán được.
Tóm lại là húc sưng đầu rồi, cuối cùng Chương Ngung về nói với Lâm Hiểu Tùng, tôi thấy mình không thích hợp làm cái này, chúng ta nên thuê ít người bán giúp, tôi nên tập trung vào chuyên ngành sẽ thực tế hơn.
Trình Nhiên cảm thán: “ Tỉnh ra rồi, thật không dễ dàng.”
Lâm Hiểu Tùng gật đầu: “ Đúng thế, có điều sau này thầy Chương mà biết chúng ta bẫy hắn, không biết có nổi điên không?”
Một người có thể làm gì, không làm được cái gì, đó là quá trình tự nhận thức, thông thường là gặp phải thất bại mới có được kết quả.
Trình Nhiên bảo Lâm Hiểu Tùng buông tay để mặc Chương Ngùng làm gì thì làm, để hắn húc đầu vào tường, chứ thực ra Lâm Hiểu Tùng có thể cho hắn đáp án, thậm chí ra tay một cái là xong xuôi, nhưng Trình Nhiên không cho Lâm Hiểu Tùng làm thế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT