Mấy người kia cầm hợp đồng lên truyền tay nhau xem, trao đổi nhanh ánh mắt chấn kinh.
Quả thật là như vậy, nếu để bọn họ làm việc này thì chắc chắn người ta cười nhạo vào mặt, anh không dùng bài hát của anh thì tôi dùng của người khác, tôi không thèm.
Nhưng với danh tiếng của Tần Tây Trăn, có cô đi đầu, rất có khả năng lấy lại được miếng bánh này, bọn họ không quan tâm mặt internet thứ đó còn mơ hồ, nhưng cái này quá rõ.”Mai chúng tôi còn hẹn đàm phán hợp đồng với công ty băng đĩa khác, tỉ lệ phân chia hợp đồng ghi rõ tại đây, mọi người xem đi.
“Trần Mộc Dịch thấy đối phương dao động, tranh thủ xòe hợp đồng ra: Vương Chí Đông chỉ liếc mắt một cái ném xuống: “ Chênh lệch quá lớn so với dự liệu của chúng tôi.”
Tất nhiên là chênh lệch, tất cả số tiền bản quyền bọn họ thu được chỉ có 50 vạn, kém quá xa mức 200 vạn mà họ yêu cầu, chênh lệch quá lớn này làm người ta khó tiếp thụ.
Tần Tây Trăn hôm nay mặc bộ vest nữ nghiêm túc, tóc cũng búi gọn gàng, hoàn toàn khác hình tượng ngọt ngào khi quảng bá, đôi mắt sắc xảo nhìn thẳng vào đối phương: “ Nếu các vị muốn bán ca khúc, vậy chúng ta bàn bạc việc bán ca khúc, đây chỉ là chi phí bản quyền số, anh muốn 200 vạn, được, nhưng tỉ lệ % lợi nhuận chia sau này sẽ thay đổi, từ 30% còn 5%, thế nào? Gật đầu một cái tôi lập tức tôi bảo anh Trần gửi cho mọi người 300 vạn, hơn 100 vạn so với yêu cầu, coi như tôi bỏ tiền ra kết bạn.” “Không cần.”Chương Thụ Nhân thấy tranh cãi từng đồng từng xu thế này mất mặt, nếu là đối diện với một tên thương nhân như Trần Mộc Dịch, bọn họ sẽ không để hắn được lợi, nhưng trước mắt là Tần Tây Trăn, so đo từng xu một cảm thấy mất tư cách, nhất là đối phương nói có tình có lý như vậy: “ Tôi tin cô Tần Tây Trăn … tôi ký.” “Tôi cũng thế.”Vương Lôi và Triệu Phác cũng tán đồng: Chỉ còn lại Vương Chí Đồng, thấy một tay vỗ khó kêu, hơn nữa Tần Tây Trăn có thể đưa ra hợp đồng với đài truyền hình, nếu hắn tự mình đứng ra làm, làm được không? Đợi tất cả cùng ký hợp đồng, Trần Mộc Dịch cám thán danh vọng Tần Tây Trăn hiện giờ, nếu không nói hay tới mấy mà người ta nghi ngờ thì không biết phải giằng co bao lâu.
Vương Chí Đồng nhìn bóng lưng xinh đẹp Tần Tây Trăn khi rời đi, vẫn cau mày: “ Không biết cô gái này nghĩ gì, ai chẳng biết nghe ca khúc trên mạng không mất tiền, mua bản quyền kỹ thuật số, cô ta muốn đốt tiền à? Các anh nữa, đã giao hẹn rồi, cuối cùng còn mềm lòng, cầm cả cục tiền cho xong, tôi không tin cái thứ đó làm ra lợi nhuận gì.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT