"Tiểu Trình Tử"? Trình Nhiên thiếu chút nữa cười phun ra ngoài, ai ngờ cha còn có cái tên đáng yêu như thế chứ.
Trình Phi Dương mặt thoáng cái đã đỏ rần, ngượng ngịu nói: “ Tên cháu không phải là Tiểu Trình Tử, chỉ là năm xưa dì nói gọi thế thuận miệng.” “Sao, cả nhà tới Thành Đô chơi à? “ Bà nội Dương Hạ cười hỏi, bà còn chẳng biết tên thật của Trình Phi Dương nữa là, năm xưa gọi hắn là Tiểu Trình Tử nên quen miệng: Dương Xuyên ở bên ho khẽ một tiếng, thấy không tiện giới thiệu thân phận Trình Phi Dương, đương sự ở trước mắt, cần gì hắn nhiều lời.
Với lại qua vợ mình hắn cũng biết, Trình Phi Dương giờ là ông chủ lớn rồi, nhưng không thích phô trương như người ta, sống rất kín tiếng.”Dạ vâng ạ.”Trình Phi Dương tới chào trưởng bối không cần để ý nhiều, sau đó mời rượu rượu hai người anh của Dương Xuyên: “ Anh Phụng Tuyền còn nhớ tôi không, lúc anh tới Sơn Hải, chúng ta từng uống rượu.”
Bác cả Dương Hạ ngồi im một chỗ không nhúc nhích, hời hợt nâng cốc lên, điệu bộ rất quan cách, kiểu thấy sang bắt quàng làm họ này thấy nhiều rồi.”A, nhớ rồi, nhớ rồi, là cậu.”Dương Phụng Tuyền cười ha hả, thực ra hắn chẳng nhớ.
Suy nghĩ của hắn giống anh mình, đoán chừng là nhân vật nhỏ ngồi trong góc, đúng, đúng, không phải nhân vật nhỏ sao thấy người sang bắt quàng làm họ mặt dày sán tới thế này chứ, rất phản cảm: Lúc đó chừng năm bảy năm rồi, mẹ hắn đi công tác tới Sơn Hải, tiện thể qua thăm cháu gái, cán bộ trên tỉnh xuống mà, ghê gớm lắm, nhà Dương Xuyên mở tiệc gần như cả khu tập thể tới.
Bà nội Dương Hạ nhìn Trình Nhiên đột nhiên nhớ ra cái gì, vội hỏi Dương Xuyên: “ Có phải là nhà họ Trình ở lầu đối diện, nhà có thằng con trai ...
Cái thằng bé nghịch ngợm làm đổ hết nước ngọt ra áo, rồi phải mượn áo Hạ Hạ mặc?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT