Ngô Lập Vĩ lấy mũ trên đầu Ngô Lỗi xuống, đôi mắt như chim ưng của ông ta nhìn Tần Thiên từ trên xuống dưới một lượt, liền hiểu ngay làm sao thằng con mình lại dây dưa mãi như thế: “ Lần trước cô đánh con tôi thành thế này, phải chăng cũng nên thông báo với cha mẹ, xử lý luôn, xem bồi thường thế nào.”
Tần Thiên cũng chẳng sợ, cô còn từng đối mặt với Lôi Vĩ, vậy mà thậm chí còn nảy ra ý cầm dao giết hắn thì sợ gì ông ta: “ Hắn quấy nhiễu nghiêm trọng cuộc sống của cháu, có hành vi quấy rối, cũng nên tố cáo chứ nhỉ?”
Không khí hiện trường thoáng cái đã trở nên căng thẳng.”Hoan nghênh tố cáo.”Ngô Lập Vĩ bật cười: “ Đội ngũ luật pháp của công ty tôi nuôi chẳng phải ăn cơm nhão.
Cô cứ đi kiện thử xem có kiện nổi không? Con tôi thì nói cho cùng làm gì cô, sờ mò cô à, hay nó đè cô ra rồi, chứng cứ đâu, còn vết thương trên đầu đó thì rõ ra đây này.”
Tần Thiên ở trường rất thân thiện, hiền lành, không thích tranh chấp với người khác, vì phàm có tranh chấp, những lời nói cay độc sẽ là con dao hai lưỡi tổn thương người khác cũng là tổn thương mình, gặp chuyện gì đa phần là nhẫn nhịn hoặc né tránh.
Song trải qua biến cố gia đình, lại làm việc ở Thiên hành đạo quán, cô không còn yếu đuổi như trước kia mỗi khi gặp chuyện nữa, tuy Ngô Lập Vĩ điệu bộ hung hăng, ăn nói thô tục, cô có chuẩn bị tâm lý rồi, không để ông ta đả kích: “ Chuyện đó cháu sẽ bồi thường.”
Ngô Lập Vĩ bồi thường gằn giọng: “ Bồi thường à? Cô bồi thường được bao nhiêu, con trai tôi gần đây ù tai, hoa mắt, không biết có phải là chấn thương sọ não hay là tế bào thần kinh có vấn đề không, khi đó nó làm ra chuyện gì khó nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play