Lời của Diêu Bối Bối và Liễu Anh bị xung quanh nghe thấy, Ngô Lỗi quay đầu lại nhìn họ, tuy không nói gì cả, nhưng cũng khiến các cô cảm thấy áp lực.
Trương Trung đang thì thầm to nhỏ gì đó với Ngô Lỗi, đi về phía hai cô, hỏi: “ Này, các em quen với thằng kia à?” “Vâng, cậu ấy tên là Trình Nhiên, trước kia vốn ở cùng một đơn vị với bọn em.”Liễu Anh vốn định nói Trình Nhiên là con trai tổng giám đốc Phục Long, nhưng mà cô không rõ nói vậy có tác dụng gì hay không, hay khiến người ta thấy mình đang khoe khoang thị uy gì đó, vì theo thái độ của người xung quanh đây thì nhà Ngô Lỗi ghê gớm lắm.
Cả cô và Diêu Bối Bối chẳng có khái niệm rõ ràng gì về mấy thứ cấp bậc này, hơn kém chênh lệch thế nào không rõ, nói ra có khi gây rắc tối cho Phục Long, nên cô cẩn thận hơn chút: Nhà người ta ở trên tỉnh, còn nhà mình vừa mới từ thành phố nhỏ lên, hẳn là không bằng rồi.
Thấy Liễu Anh và Diêu Bối Bối đều thấp thỏm, Thẩm Hi Hoa cười bảo: “ Nếu không các bạn gọi cậu ấy tới đây, hỏi xem tình hình thế nào, nếu quan hệ không thân thiết với Tần Thiên thì đừng xen vào.”
Thực ra hai cô đều có ý đó, về phần nếu quan hệ giữa Trình Nhiên và Tần Thiên thân thiết thì xử lý thế nào, Thẩm Hi Hoa không nói, cả hai đều nghe ra hàm ý trong đó.
Có điều không cần hai cô gọi, Trình Nhiên sau khi được Tần Thiên tiễn ra ngoài liền đi về phía chỗ nghỉ ngơi ở tiền sảnh, thấy ngay Diêu Bối Bối và Liễu Anh, một mặt quần short quai đeo với áo thun, một mặc váy dài đen trắng, một đáng yêu một điềm đạm, rất gây chú ý, liền vẫy tay đi tới.
Trình Nhiên lại lần nữa cảm thán thế giới này thật nhỏ bé, hôm nọ hai cô có nói đi xem biểu diễn, ai ngờ lại ở đây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play