Trình Nhiên hơi ngả người ra sau dựa vào lưng ghế, để ánh nắng chiều lên lên ngực, hưởng thụ hơi nóng hầm hập, trong khi Khương Hồng Thược sợ nhất là trời nóng, y lại sợ mùa lạnh, thích thú với tia nắng ấm chiều lên người.
Thời gian qua có không ít chuyện, lại thêm vào bận rộn, không chỉ mang tới mệt mỏi trên thân thể, bất tri bất giác áp lực nho nhỏ tích lũy dần trong lòng khiến chính y cũng chẳng hay biết.
Hôm nay nghỉ ngơi, uống cà phê, tắm nắng, lại nghe hai cô bạn ríu rít nói chuyện mới nhận ra chắc phải hai tháng rồi mới có giây phút thư giãn thành thơi thế này.”Được rồi, hôm nay thế thôi, vừa mới đặt mông ngồi xuống đã gần hai tiếng, buổi tối bọn mình có việc, mẹ mình gọi rồi, giải tán ...”Diêu Bối Bối cầm cái máy nhắn tin màu phấn hồng nữ tính lên xem, môi cong cớn nói với Trình Nhiên: “ Tóm lại là cha cậu làm ăn rất tốt, cậu cũng phải phấn đấu cho cha mẹ nở mày nở mặt đấy, Du Hiểu bảo cậu rớt xuống vị trí trăm mấy rồi hả?”
Rõ ràng là tám mấy, cái thằng ăn mắm ăn muối ít xít ra nhiều, Trình Nhiên không giải thích: “ Biết rồi.”
Liễu Anh tay chống cằm tủm tỉm cười: “ Trình Nhiên, cậu thay đổi khá nhiều đấy.” “Hình như thế nhỉ? “ Diêu Bối Bối gật gù làm ra vẻ người lớn: “ Không nói một câu là cãi một câu nữa, có vẻ hiểu chuyện hơn xưa rồi.”
Bị một nha đầu khen ngợi như thế, Trình Nhiên dở khóc dở cười.
Ở thời kỳ thanh xuân, nữ sinh thường là trưởng thành sớm hơn nam sinh, hai cô nàng này dùng sự trưởng thành đó lên y rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT