Dọc theo hai bên đường chạy quanh thao trường, đào, thạch lựu, liễu xanh mơn mởn, giao mùa xuân hạ, khắp nơi là hoa đỏ lá xanh, cảnh sắc đã đẹp lại thêm ánh sáng hoàng hôn, thao trường rộng lớn càng thêm tráng lệ, Trình Nhiên lại ngồi ngây ra đó một mình tự như thi nhân suy ngẫm về cuộc đời.
Ánh sáng trước mặt tối đi, cô gái đó xuất hiện trước mặt Trình Nhiên, cô hơi nghiêng đầu, ánh mặt trời xuyên qua bên cạnh cô, phác họa đường nét uyển chuyển của thiếu nữ.
Hai người nhìn nhau.
Sự kiện đại sứ quán trúng tên lửa quá bất ngờ, thời gian qua ngay cả trường học cũng bị ảnh hưởng của hoàn cảnh chung, mọi người đều không có tâm trạng nói tới chuyện khác.
Giọng Khương Hồng Thược truyền tới: “ Cậu nhìn cái gì thế?”
Trình Nhiên đáp: “ Mình nhìn vùng biển trước mắt.” “Mình nhìn với được không?” “Ừ.”
Khương Hồng Thược ôm gối ngồi xuống bên cạnh y, cô vừa mới chơi cầu lông xong, vận động mạnh một hồi hai má đỏ ửng, tuy người đẫm mồ hôi, nhưng không hề mang vị chua nặng mùi như đám con trai, ngược lại gió chiều thổi qua còn có mùi thơm nhàn nhạt truyền qua cánh mũi.”Thầy Tôn nói đúng, chúng ta quá yếu so với họ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT