Khương Hồng Thược cắn môi, Trình Nhiên cứng đầu ương ngạnh ngoài sức tưởng tượng của cô, cả Chương Ngung và Trình Nhiên đều là người hết sức quan trọng trong cuộc đời cô, nếu không thể hòa hợp, ít nhất cô cũng muốn hai người có thể cảm thông cho nhau, nếu không là người ở giữa, cô sẽ vô cùng khó xử.
Vì thế dù vẫn còn giận, cô vẫn kiên nhẫn, nghĩ một lúc mới nhắn lại:" Cho dù cậu đúng, nhưng cậu không biết thầy ấy đã phải trải qua điều gì, nói thế không phải nặng lời à? Kỳ thực thầy ấy cũng đáng thương lắm.”
Trình Nhiên nhớ tới hai lần mình vô duyên vô cớ bị oan, Chương Ngung vô duyên vô cớ ghét mình ngay từ đầu, thậm chí đe dọa mình, y đều phải nhịn.
Còn tưởng hắn có ám ảnh gì thời đi học, đến giờ mới hiểu hết, hắn phản cảm với mình kỳ thực vì biết quan hệ giữa mình và Khương Hồng Thược từ trước, hắn nhìn thấy hình ảnh bản thân trong đó nên chướng mắt sao? "Đáng thương chính là lý do à? Cho nên bạn muốn mình lấy thái độ đồng tình để bố thí?”
Trên đời này có hai loại người thất bại, một là đã dốc sức, nhưng năng lực có hạn mà thất bại, rất đáng cảm thông.
Còn một là kẻ thấy khó mà lùi bước nên thất bại thì dù không khinh bỉ, cũng chẳng có gì đáng thương hết.
Trong mắt Trình Nhiên, Chương Ngung là loại thứ hai, chẳng những thế, ở mức độ nào đó, có thể hắn là kẻ phản bội lại cô út của Khương Hồng Thược.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play