Chương Ngung bị lời nói của Khương Hồng Thược làm sững ra đôi chút, khe khẽ lắc đầu: “ Vậy cô ấy có thấy cuộc sống bây giờ đáng thất vọng, có thấy cuộc sống hiện tại là sự dày vò không? Kỳ thực không, theo lời em kể, cô ấy đang sống rất tốt, em biết không, năng lực thích ứng với hoàn cảnh của con người mạnh lắm, cô ấy nói hận thầy, đó chỉ là lời tổng kết lại đoạn tình cảm này mà thôi, không phải là vì còn vương vấn chuyện cũ.
Vì bây giờ cô ấy có cuộc sống đầy đủ không cần phải suy nghĩ về điều khác, cho nên mới dùng một chữ hận, đánh giá chuyện thầy đã làm chứ không có quá nhiều ngôn từ khác.” “Cuộc đời rất dài, thế giới rất rộng, đừng nói quá cao quá xa.
Lấy em ra mà nói, năm em mười tuổi, cô út với em là người quan trọng nhất, khi đó vì cô út em thích thầy mà em ghét cả thầy, còn nhớ không? Nhưng bây giờ thứ em cố chấp lại là chuyện khác rồi.” “ Hi vọng về cuộc đời của em vào năm 18 tuổi, tới năm 28 tuổi, em sẽ không còn coi đó là chuyện quan trọng nữa.
Thứ yêu thích nhất năm xưa, sau này nhìn lại chỉ đến thế mà thôi.
Độ tuổi 20, em có thể vẫn khao khát mơ mộng về ái tình, nhưng đến năm 30, 40 tuổi, em sẽ thấy có gia đình thích hợp ổn định là đủ rồi.
Cho dù em không kết hôn với người mình yêu, nhưng có con rồi, sẽ thấy rằng đối phương không tệ như thế, đối phương có trách nhiệm với gia đình, yêu thương vợ con, đảm nhận vai trò trụ cột trong gia đình, vậy còn có gì mà không hài lòng chứ?” “Con người vốn ích kỷ, sống vì mình là ích kỷ nhỏ, sống vì hạnh phúc gia đình và đời sau là sự ích kỷ lớn.” “Cho dù có thứ khắc cốt ghi lòng, nhưng thời gian sẽ từ từ ăn mòn thôi, cô ấy theo thầy, cuộc đời sẽ không có ý nghĩa, thầy rút lui để thành toàn cuộc sống của cô ấy, như vậy mới thích hợp với cô ấy nhất.” “Có lẽ là vậy, thầy có lý do và suy nghĩ riêng, cũng có lẽ kết quả này tốt cho thầy và cô út.”Khương Hồng Thược đã hoàn toàn bình tĩnh, xuyên qua đôi mắt còn mông lung nhìn thẳng vào Chương Ngung, nói chắc chắn: “ Có lẽ sau này em sẽ nhận ra điều ấy, nhưng sẽ là chuyện sau này rồi, nếu ngay cả nỗ lực cũng không làm đã từ bỏ, vậy dễ dàng quá, thế thì em càng có lỗi với cậu ấy, bản thân em cũng không tha thứ cho mình ...
Cho nên, em sẽ đi tìm cậu ấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT