Đêm khuya ở Quảng Châu, ban ngày ở London.
Trước tiên Trần Mộc Dich quan tâm tới tình hình Tần Tây Trăn bên đó, chuyện cọ s*t với đội ngũ mới và tiến độ ghi âm bài hát ...
Cuối cùng Trần Mộc Dịch mới nói: “ Hôm trước giám đốc Lý của phòng thu Thịnh Hâm tới làm thuyết khách cho La Lẫm Văn, nói là phân tích thiệt hơn, thực chất là uy hiếp chúng ta, hôm nay gọi điện muốn mời cơm xin lỗi rồi ...
Đám người đó, toàn là tiền bối trong nghề đấy.” “Thế sao? “ Tần Tây Trăn ở ngoài đường, cô kiếm cái ghế ngồi xuống: Trần Mộc Dịch tựa như kiếm được người tâm sự, nói ra một tràng: “ Sau đó còn vài người nữa, hết xin lỗi lại thỉnh tội, xem chừng là sợ chết khiếp rồi ...
La Lẫm Văn hôm trước nghênh ngang lắm, giờ kết cục thế này đây, không chỉ hắn, cả tập đoàn của cha hắn cũng bị liên lụy.
La Nhạc khả năng đối diện với tù tội, loại đó bình thường tác oai tác quái, không biết nhìn lại bản thân gây ra bao nghiệt chướng rồi, sa cơ thất thế một cái là người ta nhảy vào dẫm đạp thôi.” “Chỉ vì sĩ diện một lời xin lỗi mà tan cửa nát nhà, La Lẫm Văn lúc này đoán chừng hận không thể bò tới dưới chân cô mà xin lỗi ấy chứ.
Cô cũng thật là, chuyện như vậy mà giấu tôi, hại tôi thời gian qua bạc cả đầu đây này.” “Tôi cũng biết gì đâu.”Tần Tây Trăn ngồi trên ghế dài, đầu đội mũ lưỡi trai nam, mái tóc thẳng mượt từ hai bên mép mũ buông xuống, người khoác chiếc áo badesi nỉ kẻ caro đỏ, chân đi tất đen, giày da nhỏ thi thoảng đá cục đá nhỏ bên đường: Cô hơi ngẩng đầu đón nhận ánh nắng trên bầu trời dị quốc chiếu lên khuôn mặt tinh xảo, ánh mắt đầy vẻ dịu dàng: “ Cậu ấy nói cậu ấy lo liệu tốt chuyện này, nên tôi để mặc cậu ấy làm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT