Bữa cơm tối hôm đó đương nhiên là bị bỏ ngang rồi, La Lẫm Văn ngoài mặt không coi lời Trình Nhiên ra gì, đến khi ba người Trình Nhiên đi rồi, hắn ngồi im tại đó, mặt lúc xanh lúc trắng, còn đang cân nhắc thiệt hơn.
Thằng nhãi đó trước khi đi còn nói, cho hắn năm ngày, nếu không đọc được bài báo tương ứng, sẽ là lúc thấy hậu quả.
Nếu lúc này hắn còn cho rằng đó là lời dọa dẫm của thằng nhóc miệng còn hôi sữa thì quá ngu ngốc rồi.
Lại nói ba người Trình Nhiên, vừa ra khỏi căn phòng kia, Trình Nhiên đã ôm bụng nhìn sang Tần Tây Trăn: “ Đói quá, chúng ta đi ăn tê cay nóng (Malatang) đi, lần này chỉ mời đấy nhé.”
Tần Tây Trăn cười hì hì gật đầu, có vẻ tâm trạng chẳng hề bị chuyện vừa rồi trong phòng làm ảnh hưởng.
Chỉ có Trần Mộc Dịch là không sao bình tĩnh được, hắn nhịn mãi, ánh mắt nhìn Trình Nhiên có chút khiếp hãi, lại có chút nghi ngờ, ra ngoài khách sạn rồi mới hỏi: “ Cậu có chắc không vậy, đây là hành vi uy hiếp, vu oan ...
Cậu có chắc khiến La Lẫm Văn đăng báo xin lỗi không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT