Khương Hồng Thược ở trong phòng tắm đã nghe thấy tiếng điện thoại của mình đổ chuông, vào giờ này cô có thể đoán ra là Trình Nhiên, lúc đó sốt ruột không thôi, chỉ mong mẹ đừng nhấc máy.
Khi cô ra nhìn thấy di động đổi vị trí thì biết chuyện đã rồi, chỉ "dạ" một tiếng.
Khương Vi Cầm hai chân vắt lên nhau, thong thả lật sách, giọng tựa lơ đễnh :” Đó là người bạn học của con khi ở Sơn Hải à?”
Khương Hồng Thược lại dạ tiếng nữa.”Rất lễ phép đấy ...”Khương Vi Cẩm nghĩ lại, cô nhận ra sự căng thẳng quá mức của Trình Nhiên, đoán chừng con gái mình tiết lộ gì đó về mình rồi, nói thêm: “ Thú vị lắm.”
Khương Hồng Thược không nói gì cả, giống như đang chuyên tâm làm khô tóc, chỉ là lông mày hơi nhướng lên, suy nghĩ xem mẹ mình ám chỉ cái gì.
Khương Vi Cầm đột ngột hỏi: “ Cho nên con mới can thiệp vào, để chuyển cậu bé ấy vào cùng lớp với con?”
Khương Hồng Thược hơi giật mình, cô không biết mẹ mình đã chú ý tới Trình Nhiên nhiều như vậy rồi, từ bao giờ? Nhất thời không trả lời được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play