“Sao không đi cùng anh? “ Trước kia chỉ cần hắn tới Sơn Hải, Dương Hạ đều rất bám hắn, đều là Dương Hạ chủ động gọi điện muốn gặp, nếu hắn mải chơi tới muộn là giận dỗi.
Nhưng lần này La Chi Tiên nói trước sẽ về, sau đó ngày đầu cố ý cùng bạn bè ra ngoài chơi, vậy mà Dương Hạ không liên hệ, bữa cơm này do hắn gọi điện, ăn cơm xong muốn đi hát, cô lại từ chối.
Tuy nói con gái ở tuổi này thay đổi nhiều, là thiếu nữ biết e thẹn rồi, nhưng hắn vẫn cảm thấy có gì lạ.
Dương Hạ cười nhẹ: “ Em còn có bài tập chưa làm xong, về tranh thủ làm, anh cứ chơi với bạn anh đi, không cần để ý tới em đâu.”
La Chí Tiền ngửa mặt lên trời thở hắn ra một hơi, buồn bã nói: “ Năm sau cha anh định đưa anh ra nước ngoài du học rồi, không được gặp xem nữa, muốn gặp em nhiều hơn mà.” “Anh đi du học sao? “ Dương Hạ hơi đứng lại chút, ánh mắt bâng khuâng, như theo đuổi ý nghĩa gì đó: Ít nhất phải thế chứ, La Chi Tiên hài lòng với phản ứng của Dương Hạ: “ Ừ, mẹ anh định theo anh đi cùng năm đầu, đợi anh ổn định rồi mới về, nhưng anh nói không cần, anh có thể tự lo liệu được.” “Anh làm được mà.”Dương Hạ nắm hai tay làm động tác cổ vũ: “ Chúng ta cùng cố lên.”
La Chi Tiên gật đầu.
Có cơn gió thổi tới, Dương Hạ hơi rướn người hít sâu không khí lạnh buốn, chiếc váy lất phất theo gió, đây là con dốc, dõi mắt ra xa là hồ nước và núi xa, Dương Hạ nhìn thật xa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT