Đương nhiên còn có người không thể nào quên được, hôm đó là trước giờ học chiều ngày thứ ba, Trình Nhiên và mấy người Trương Bình ăn trưa xong chơi bóng ở sân bóng rổi, kết quả là Quách Dật và đám bạn của hắn đi tới, nhìn thấy Trình Nhiên, chẳng biết thì thầm với nhau cái gì mà cả đám cười rộ lên.
Trang thiết bị của Thập Trung rất đầy đủ, đường chạy điền kinh, sân bóng đá, sân bóng rổ, sân cầu lông đều có hết, riêng sân bóng rổ đã có ba cái, hôm ấy buổi trưa nắng ấm áp, mọi người ăn cơm xong ra vận động nhẹ nhàng cho tiêu cơm, đám Quách Dật tới, bước vào sân bọn họ.
Thập Trung có lề lối cực tốt, không có chuyện đánh nhau, kỳ thực là không đánh nhau tới mức bị xử phạt hoặc là bị bắt được thôi, đám học sinh đủ thông minh để biết ra tay làm sao không kinh động tới nhà trường.
Đám người bên kia cố ý vượt qua vạch trung tuyến xâm chiếm sân của bọn họ, Trương Bình đánh bóng thế nào mà trúng Ngô Lỗi, đối phương mắng "mày không có mắt à?”
Rồi đẩy ngã Trương Bình.
Chơi bóng rổ phía này có Trình Nhiên, Trương Bình và hai nam sinh cao gầy nữa, đều thuộc loại tính tình hiền lành, cũng không nghĩ nhiều, coi là va chạm nhỏ thôi, nhịn đối phương một chút là xong, Trình Nhiên kéo Trường Bình dậy.
Trương Bình xòe tay ra xem bị rách một ít da, phía Quách Dật có bảy tám đứa, toàn loại cao lớn, hắn nói: “ Xin lỗi, không để ý, chúng ta đi thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play