Lôi Vĩ vừa rồi bày ra cái vẻ khắp thiên hạ này tôi vô tội nhất, dè đâu đối phương chẳng bận tâm hắn nói gì, gương mặt tròn tròn béo tốt luôn tươi cười giả dối nay thu lại, khôi phục vẻ âm u của tay đại ca giang hồ: “ Còn ba cái bí mật à? Chà, nói đi, muốn nói chuyện làm ăn hay điều kiện, con người tôi không sợ thương lượng điều kiện với người ta.
Nhưng anh phải rõ một điều, những lời anh sắp nói với tôi, anh gánh nổi không? Có biết mình đang làm gì, nói gì không?”
Cố Tiểu Quân cười nhạt: “ Đó đúng là bí mật đầu tiên tôi muốn nói với anh, anh đúng là chọc vào người không nên chọc rồi.”
Mặt Lôi Vĩ càng âm trầm, tiếp đó nghiêng đầu sang bên nhổ một cục đờm: “ Tôi sợ quá cơ.”
Lúc này Triệu Hưng đi vào, lịch sự gật đầu với Cố Tiểu Quân và Tứ Muội, thì thầm vài câu, lúc tách ra, trên mặt cả hai đều không có thay đổi gì cả.
Cố Tiểu Quân lên tiếng: “ Tôi nghĩ anh biết Vương Quang Hoa bị chúng tôi bắt, đúng, chúng tôi không có lệnh bắt anh, nhưng anh nghĩ Vương Quang Hoa giữ miệng được bao lâu?”
Lôi Vĩ lắc đầu: “ Tôi không biết Vương Quang Hoa là ai, vừa rồi trợ lý của tôi thông báo, tôi có vài cuộc điện thoại cần gọi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT