Buổi chiều tan học, Trình Nhiên xuống lầu, từ xa nhìn thấy một bóng dáng vô cùng bắt mắt bên cạnh bồn hoa.
Khương Hồng Thược tan học một cái liền rời khỏi phòng học, nhưng cô không về ngay, đứng bên cạnh bồn hoa giữa mùa đông còn màu sắc chẳng lộ vẻ úa tàn.
Ngọn gió thôi qua đung đưa những bông hoa, cũng làm đung đưa vài sợi tóc mai mềm mại Khương Hồng Thược, vuốt nhẹ gò má trắng ngần láng mịn của cô.
Hoa đã đẹp, người còn đẹp hơn hoa, thu hút không biết bao ánh mắt nhìn.
Con đường này đông học sinh qua lại, Chu Húc ở trong số đó, hai người thường ngày vốn khá thân thiết, đi tới chỗ cô, hai người họ vừa đứng cùng một chỗ, xung quanh liền vang lên không ít tiếng hú hét trêu đùa hoặc cổ vũ.
Hắn nhún vai với Khương Hồng Thược tỏ vẻ hết cách, đẩy những người bên cạnh đi, vẫy tay tạm biệt cô.
Khương Hồng Thược cũng vẫy tay đáp lại, Chu Húc đi rồi vẫn quay đầu lại nhìn, ở trường hai người bọn họ đều quá nổi tiếng, vì thế không có không gian riêng với nhau, cơ bản chẳng cần làm gì, chỉ cần đứng với nhau như vừa rồi thôi cũng khiến rất nhiều người đứng xem rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play