Tạ Phi Bạch thấy uể oải vô cùng, tốn công mất hai tháng trời đợi tới ngày hôm nay, ai ngày niềm vui ngắn chẳng tày gang, lúc này không khác gì mệt mỏi tích lũy hai tháng đó cùng ập tới một lúc, ngả lưng vào ghế, chán nản nói: “ Thôi, chúng ta khỏi làm gì nữa.”
Cả đám ngạc nhiên: “ Vì sao không làm?”
Tạ Phi Bạch chỉ mặt điểm danh thủ phạm: “ Cậu ta làm ra cái Thiên hành đạo quán thế này rồi, chúng ta sao làm tốt hơn được nữa, nếu nói tới căn cứ bí mật, không phải là cái này tốt hơn à, lại còn có sẵn, đỡ tốn công.” “Không so được với nơi này, nhưng là do chúng ta chung sức làm nên mà ...”
Đặng Duy phản đối: Hồ Duệ, Mã Hoành Vũ, Lô Toa đều trầm mặc, mọi người góp sức, nhưng Tạ Phi Bạch mới là người bỏ tâm huyết vào đó, nên không thể chỉ trích hắn, nói từ bỏ, hắn càng khó từ bỏ hơn.
Nếu mở quán kiếm tiền thôi thì đã đành đi, tiền ai người nấy kiếm, chẳng ảnh hưởng gì, nhưng bọn họ muốn thông qua cái quán này thể hiện năng lực của mình.
Vậy mà bất kể là ở phương diện nào cũng bị người ta chặn đầu rồi, có phát triển thêm nữa cũng kém người ta một bậc, đem đi khoe người khác cũng chẳng đủ tự tin nữa.
Đoán chừng ý nghĩ của Tạ Phi Bạch cũng giống họ hiện giờ, còn chơi cái đếch gì nữa.”Đó là tại mày xác định sai mục tiêu, mày định mở quán chỉ để khoe tao sao? “ Trình Nhiên đấm vai Tạ Phi Bạch một cái: “ Tao nói rồi, mày làm rất tốt, biết vì sao tao chưa mở các tầng khác không? Vì không đủ người đấy, ngay từ đầu tao đã muốn rủ mày làm cùng rồi, tại mày lúc nào cũng tỏ ra thần bí bận rộn nên tao không nói được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT