Anh thầm nghĩ ba mình giờ đã hiểu chuyện hơn nhiều, những việc cần anh bày mưu tính kế cũng ngày càng ít đi. Đến cả việc tận dụng năm đầu bất động sản trên toàn quốc, dùng lợi nhuận từ địa ốc để mở rộng nguồn vốn cho Phục Long mà ông cũng nghĩ ra được.
Tuy nhiên, nghĩ lại thì cũng không còn cách nào khác. Các doanh nghiệp tư nhân mà dấn thân vào lĩnh vực công nghệ cao thì chẳng khác nào tự tìm đường chết.
Chẳng trách Phục Long từ trên xuống dưới, cứ như bầy sói đói khát, đỏ mắt điên cuồng tìm kiếm nguồn vốn. Năm nay, Phục Long có thể trụ vững và phát triển mảng nghiên cứu, Lý Minh Thạch cũng góp một phần công sức lớn trong việc mở rộng doanh số hệ thống phòng chống thiên tai. Phục Long đã nếm được trái ngọt, nên càng được khuyến khích hơn. Bất động sản trong tương lai cũng sẽ là một trong những kênh truyền máu tài chính.
Thời gian không còn nhiều, sắp đến giờ học, Tư Lan không nói chuyện phiếm nữa mà vội vàng vỗ vai Trình Nhiên, “Nhanh lên nào, đàn ông con trai ăn uống chậm chạp thế, ai mà so được với ba anh? Ăn nhanh rồi đi học đi, đợi anh về rồi tôi nói chuyện tiếp!”
Trình Nhiên vừa bực vừa buồn cười, chẳng phải chính cô là người chủ động tìm anh nói chuyện sao.
Anh nhanh chóng cho hai quả trứng chiên còn nóng hổi vào miệng, uống hết sữa bò, mang theo cảm giác tràn đầy năng lượng sảng khoái bước ra cửa.
Đến dưới lầu, anh quay đầu lại nhìn ô cửa sổ tầng hai, rồi ánh mắt lại di chuyển về phía tòa nhà Phục Long ở xa trong sân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT