Nghe Tần Tây Trăn tuôn một tràng oán hận, Trình Nhiên cười càng vui, đúng là y đang thiếu tiền, Tần Tây Trăn cứu tế kịp thời, nhưng mà y có nguồn thu nhập ổn định tới từ Tam Quốc Sát, cho nên không phải là lửa cháy ngang mày gì.
Có điều chắc chắn phải thắt lưng buộc bụng nửa năm, nhiều kế hoạch phải tạm gác lại, nên khoản tiền này của Tần Tây Trăn giúp không ít.
Nghe cô oán trách như vậy, Trình Nhiên ấm áp vô cùng, khẽ nói: “ Cám ơn chị.”
Bên kia điện thoại im lặng khá lâu, Tần Tây Trăn giọng khó đoán định: “ Tôi không giống cậu, đi mà chẳng nói lấy một lời.”
Quãng thời gian đó Trình Nhiên bận rộn, vừa thi, vừa chuyện chuyển nhà, lại còn vì không biết phải nói với đám bạn bè trong khu tập thể cũ, chủ yếu phái nói với Dương Hạ thế nào, cho nên bỏ sót chuyện này chuyện kia rất bình thường: “ Tôi nhớ có nói với chị rồi mà.”
Tiểu thiên hậu trong lòng vô số người chẳng ngọt ngào như trước công chúng, mà tức giận nói: “ Cậu ...
Không ...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT