Trên sân bóng, quả bóng mà Quách Dật ném đi trước đó, lại bị một đám người cướp về, sau đó bóng bay vèo qua người hắn vào cầu môn, tiền đạo đối phương hôn hai ngón tay ăn mừng chiến thắng.
Quách Dật nhặt quá bóng bị đá nhiều tới mức bay mất màu ban đầu, cứ thế đứng thần mặt ở cột cầu môn, ánh mắt nhìn về phía đầu bên kia, thành viên đội bóng vây quanh, ai nấy mặt đầy bụi bặm.”Quách Dật, mày và Tần Thiên sao thế? Sao cô ấy lại đi cùng người khác, thằng kia là ai?” “Nghe nói là học sinh chuyển trường, đường xá còn chưa quen ...
Thế nào, có nên cho nó biết ít quy củ không?” “Cho nó đi mài cột, phế nó luôn.”
Một nam sinh sắc mặt bất thiện nói: Gọi là mài cột chính là giang hai chân người đó mài vào cột hành lang trường.
Đây là một trò ác thành truyền thống của Thập Trung, nghe đâu là lâu đời lắm rồi.
Trò này có nặng có nhẹ, nếu như bạn bè chơi đùa với nhau không có gì, nhưng nếu ra tay mạnh một chút, có người ba ngày phải kẹp chân mà đi.
Một lần đám nam sinh bày trò tương tự với bạn, trêu đùa không ác ý, nhưng phía dưới của người bạn thiếu chút nữa phế, bị kỷ luật chuyển trường, khiến trường họng nghiêm cấm hành vi này, nhưng mà cấm không xuể, trường học cũng chịu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play