Đợi Trình Nhiên kể đầu đuôi vì sao Khương Hồng Thược lại biết chuyện mình đỗ vào Thập Trung, Du Hiểu cũng ngạc nhiên hết sức, cảm thán: “ Lão Khương không thẹn là Lão Khương, biết trước mày sẽ tới, còn điều tới cùng một lớp, đúng là thủ đoạn thông thiên ...
Có điều hôm nay cô giáo Tần mời khách, Dương Hạ lại không đi, cô ấy nói muốn về sớm học.
Mày không biết, khai trường chưa bắt đầu, cô ấy đã trở về với nhịp học tập khắc khổ rồi, hiện cô ấy đang xếp thứ 2 toàn khối, không hiểu Tống Thời Thu giữ nổi vị trí hay biến thành ngàn năm lão nhị, tao phục thật đấy, không nhận ra cô ấy nữa rồi.” “À, Thành Đô ra sao, cha mày có mua dư vài miếng đất không, giao hẹn trước rồi nhé, đến khi tao tới phải có chỗ cho chúng ta lăn lộn, ví như sân bóng gì đó, máy thì thoảng nhắc với cha mày, biết đâu có hiệu quả .”
Cái thằng chúa lạc đề, Trình Nhiên còn đang định hỏi chuyện Dương Hạ thì nó lạc tới tận đâu rồi, cúp điện thoại.
Trình Nhiên đưa tay vuốt ve mô hình người máy chiến đấu Thái Không Bảo Lũy SPF-1.
Đó là món quà Dương Hạ tặng y ở kỳ nghỉ hè vừa rồi, Du Hiểu thích lắm, tìm mọi cách giữ lại, rất to, cồng kềnh, nhưng Trình Nhiên nhất quyết mang đi, tới nơi ở mới, có thời gian thong thả ghép.
Trình Nhiên nhấc điện thoại lên, định gọi cho Dương Hạ, nhưng bấm số rồi lại nghĩ tới lá thư Dương Hạ gửi cho mình "Chúng ta chia tay vào lúc vẫn có thể bỏ qua cho nhau nói cười với nhau, dù gì cũng tốt hơn tới một ngày thất vọng về nhau trong oán hận.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT