Trình Nhiên an ủi đám bạn, cha mẹ họ đa phần đều có cổ phần ở Phục Long, đợi nhà mới ở Thành Đô xây xong, ai nấy cũng có nhà rồi, khi đó chuyển lên Thành Đô, mọi người lại tụ tập một chỗ.
Nghe thế không khí mới hào hứng lên, nói cho cùng thì tuổi ấy chỉ quyến bạn bè chơi với nhau thôi, chứ cái thành phố nhỏ này à, nhiều người sớm thấy phát chán rồi ấy chứ.
Ăn cơm xong gần 8 giờ, mọi người chuyển chiến trường tới KTV.
Hôm nay đặt phòng bao lớn, Diêu Bối Bối chịu trách nhiệm tổ chức, đồ uống hoa quả gọi thoải mái, dù sao Trình Nhiên mời khách mà, cô không thấy mình cần tiết kiệm hộ công tử nhà tổng giám đốc.
Không khí lên rất nhanh, Diêu Bối Bối hát bài ( Quảng đào chi luyến), vừa xong một cái thì Liễu Anh giành micro hát ( Thiên thiên khuyết ca), Du Hiểu giả giọng opera hát một bài ( Chân tâm anh hùng).
Chàng trai to xác Tạ Đông rất tâm lý chọn bài ( Tiễn bạn lên đường) của Ngô Kỳ Long, tất cả cùng đồng ca, Du Hiểu vừa hát vừa uống rượu, không biết có phải uống quá gấp không mà sặc chảy nước mắt.
Diêu Bối Bối hôm nay uống kha khá, cái má bầu bầu đỏ au hết sức đáng yêu, chỉ là đang hát thì dừng lại, cầm micro hét lên: “ Trình Nhiên, cậu thật đáng ghét, đi rồi vẫn đáng ghét như vậy, sau này mọi người cùng nhau tan học, không có cậu, mình kiếm ai để mà mắng đây? “ Nói tới đó nước mắt Diêu Bối Bối ứa ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT