Khương Hồng Thược ngồi trên tảng đá lớn thấy Trình Nhiên đi về thì nhảy xuống cười lém lỉnh: “ Lão Du đóng kịch phải không?”
Ặc, cô ấy nhìn ra sao, té ra mỗi mình bị qua mặt, khổ nhục kế của Du Hiểu uổng phí rồi.
Nói không chừng là trong mắt Khương Hồng Thược, còn cho rằng là bọn họ thông đồng với nhau, Trình Nhiêu giơ tay làm động tác loằng ngoằng khó hiểu, cuối cùng không giải thích: “ Ừ.”
Khương Hồng Thược phì cười lần nữa: “ Vậy chúng ta tiếp tục thôi.”
Trình Nhiên đi trước mở đường, Khương Hồng Thược theo sau, đôi chân nhỏ dưới quần jean rất khỏe khoắn, đường núi quanh co, nhưng đó là để cho xe hơi đi, còn du khách thì có thể đi bằng con đường đá thẳng tắp ở chính giữa, chẳng qua là hơi dốc mà thôi.
Vừa mới bước lên một bậc đá, dưới chân hình như có cái cành cây gãy làm Khương Hồng Thược trượt chân, cô đứng không vững kêu á một tiếng, vươn tay ra bám lấy Trình Nhiên.
Trình Nhiên luôn để ý Khương Hồng Thược tụt lại phía sau một bước, vừa nghe cô kêu liền nghiêng người đưa tay tóm lấy, không ngờ hụt ...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT