Trình Nhiên bị tiếng quát làm giật nảy mình, cái gì mà trộm ảnh, lại còn lần trước? Quay đầu lại, chỉ hai cái khóa sắt phía dưới ô cửa kính, hỏi lại nữ sinh kia: “ Thế này thì trộm thế nào?”
Đám nữ sinh vốn mang thái độ bắt được kẻ gian, ai ngờ kẻ gian không sợ còn vặn lại, càng nóng lên: “ Vì trước kia không có khóa, cậu dán mặt vào tấm kính làm gì?”
Các cô gái này thuộc clb tiếng Anh, hôm nay ở trường luyện tập cho buổi diễn giảng, ai nấy đều mặc sơ mi trắng đeo ca vát đen, dưới là váy xếp ly ngắn chưa tới gối.
Có lẽ tướng mạo không quá xuất chúng, nhưng đều thanh xuân tươi trẻ, lại thêm đứng cùng một chỗ, tạo xung động thị giác cực mạnh, những cặp đùi trắng mơn mởn kia có sức sát thương chí mạng với bất kỳ nam sinh nào.
Trình Nhiên vốn định nói, nhưng vừa quay lại nhìn bảy tám cặp đùi thức thì cứ như có gì đó chặn cổ họng quên luôn rồi, đầu chỉ còn đúng ý nghĩ, oa, đúng là nữ sinh thành phố lớn có khác, ở Nhất Trung lấy đâu ra thứ phúc lợi này cơ chứ.
Sơn Hải là thành phố nhỏ, còn khá bảo thủ, cách ăn mặc này vào quán bar may ra mới thấy.
Trong đám nữ sinh có một cô gái cao ráo, vóc dáng rất tốt, tóc tết bím, đầy mỹ cảm thanh thuần của thiếu nữ, ngực hơi phẳng không thể nói là thiếu xót, nhưng mà một cô gái thanh tú như vậy mà ngực đầy đặn mới là không phù hợp, lên tiếng dẹp ngang đám bạn ồn ào: “ Được rồi Tào Lệ Văn, người lần trước trộm ảnh là Vương Vĩ ở lớp số hai, không phải cậu ấy đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT