Đường Đồng Thuận nằm rìa Sơn Hải, đường chia hai chiều một chiều ra khỏi thành phố, một chiều quay về, bọn họ ngồi ở phía chiều đi, nên chẳng có mấy xe, cây trồng rậm rạp, thi thoảng mới có quán ăn tranh thủ khoảng trống bên đường, côn trùng kêu ra rả ở không gian vắng làm không khí thêm cô tịch.
Trình Nhiên nghe Du Hiểu hỏi rồi, nhưng một lúc mới trả lời, giống thực tế là y đang trì hoãn: “ Ừ ...
Vẫn còn thời gian mà.”
Du Hiểu cũng hiểu tâm trạng ấy, hắn lắm mồm là vậy mà không nói ra:” Mày có biết nhà tao thế nào không? “ “ Chi tiết điều động nhân sự tao không rõ, nhưng với công tác mà cha mày đang đảm nhiệm, khả năng cao là sẽ đi ...
Tới Thành Đô sẽ có nhà phúc lợi, nhà mày sẽ được chia nhà, đại khái là vậy.
Mày có thể ở lại đây học mà, Nhất Trung có nội trú ...” “Mày đi rồi tao cũng đi thì hơn, chuyển sang trường tư học, dù sao ở Thành Đô dù sao thì ở đó thiếu gì trường tốt.”
Ba người vừa ăn vừa uống, bàn bạc kế hoạch tương lai, chỉ là không khí không được tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT