Trình Nhiên thất vọng, sao không thất vọng được cơ chứ, thở hắn ra nhìn vào đôi mắt to ánh lên sắc đỏ của ánh chiều tà phương xa, do vừa mới vận động mạnh hai má đỏ ửng, tản phát làn hơi thanh xuân tươi tắn, cười hơi méo thừa nhận: “ Đúng là có một chút ...”
Dương Hạ đảo mắt nhìn sang bên, cái đám đang rình rập nghe trộm chạy hết rồi, chắc là đi báo tin cho đám bạn đây.
Vẻ mặt tiu ngỉu của Trình Nhiên làm cô rất vui vẻ: “ Nếu như hiểu lầm thành thật thì sao?”
Tim Trình Nhiên nhảy lỡ một nhịp, câu này là có gì ý? Dương Hạ phì cười đứng dậy: “ Cậu có ngốc không vậy hả, nói không chừng nỗ lực một chút sẽ thành thật đấy.
Giờ còn dị nghị gì nữa không?”
Trình Nhiên có chút chóng mặt, ngơ ngác lắc đầu, sau đó nhìn Dương Hạ vẫy vẫy tay, bước chân có phần nhún nhảy rời khỏi bậc thềm thao trường, miệng còn ngâm nga hát như chú chim nhỏ vui vẻ, thản nhiên bước đi như không biết mình vừa nói một câu sát thương lớn thế nào, để lại cho Trình Nhiên đang bóng lưng tuyệt mỹ.
Đây mới chính là Dương Hạ của y.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play