Người xem đông lên, ca sĩ biểu diễn trên sân khấu càng thêm nhiệt tình, tiếng hát xuyên phá màn mưa lạnh giá tới tai khán giả.
Phía dưới cùng nhiệt tình đáp lại bằng tiếng reo hò, không khí hội trường chính hết sức sôi động.
Trình Nhiên mặc áo mưa chạy ù vào hậu trường, cái áo mưa dùng một lần rẻ tiền dính lên người, khó chịu chẳng thua gì mặc áo ướt, cởi ra phiền phức, bực mình xé toạc luôn.
Hậu trường lúc này vắng lắm rồi, người biểu diễn xong đã về hết cả, có trao thưởng đâu mà ở lại chứ, về cho được việc.
Trình Nhiên không khó tìm được Tần Tây Trăn đang ngồi một mình xoa tay thổi hơi, liền ngồi xuống bên cạnh: “ Cô căng thẳng không?” “Cũng được, biểu diễn nhiều rồi, còn gì mà căng thẳng nữa, không phải có mọi người à? “ Tần Tây Trăn hết sức tự nhiên đưa tay lên gạt mấy sợi tóc lòa xòa vì mưa dính bết vào trán Trình Nhiên, người cô luôn coi là chú nhóc láu lỉnh, tới lúc quan trọng chẳng ngờ lại là chỗ dựa cho cô, mắt ươn ướt: “ Cám ơn em, lại còn gọi nhiều bạn học tới như thế.” “Cô nhầm rồi, là Dương Hạ làm đấy, bạn ấy cùng Tạ Phi Bạch đi khắp nơi gọi bạn bàn.
Chứ em thì đâu ra sức hiệu triệu lớn như thế chứ, cũng nhờ bạn ấy chu đáo, biết hôm nay trời có thể mưa nên chuẩn bị cả áo mưa nữa.
Còn cả Du Hiểu, Diêu Bối Bối, Liễu Anh rồi ban nhạc 57 độ, nhiều bạn lớp khác giúp liên lạc nữa, nghe nói tới giúp cô, ai cũng rất tích cực.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play