Quay trở lại lễ hội âm nhạc, Triệu Nhạc đứng trên sân khấu cố ý dùng chất giọng khàn mang theo hương vị đau thương hát ra, bài hát tức thì bắt ngay được lỗ tai người nghe.
Một đề tài lớn lại mang hướng chính trị chính xác, qua sự biểu diễn của Triệu Nhạc, thực sự khiến người nghe sản sinh đồng cảm lớn, bầu không khí tăng nhiệt nhanh chóng.
Không chỉ Tiêu Bách, cả ban nhạc dưới trướng của Chân Ngôn cũng đổ dồn chú ý lên sân khấu, tinh thần không khỏi hốt hoảng.”Cái gì thế này, đây là bài hát kiểu gì vậy?” “Bài hát này nhất định sẽ rất được lòng người nghe.”
Như để phụ họa cho bình luận của họ, lúc này mấy vạn cánh tay từ bãi cỏ sân vận động vươn lên, đung đưa như sóng, tất cả đồng thanh hô vang: “ Triệu Nhạc, Triệu Nhạc! Triệu Nhạc.”
Thành viên ban nhạc đứng hết cả dậy, lúc nãy bọn họ cho rằng đã đẩy không khí hội trường lên cao nhất, liên tục ba bài nhạc rock khiến khán giả la hét khản cổ.
Thậm chí có chút đắc ý nho nhỏ, bọn họ đã tiêu hao hết sức lực của khán giả rồi.
Đây chính là thủ đoạn của họ, người nghe có độ mỏi thẩm mỹ, giống như ăn một món ngon nhiều tới mức đến ngấy rồi, món sau ngon tới mấy cũng vô vị.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play