“Mời rượu à ?”
Trình Nhiên không khỏi nhớ tới cái lần mình và Du Hiểu làm báo tường, chứng kiến Tạ Phi Bạch động chân động tay với nữ sinh kia thế nào sau ở công trường, trách mình sao không nghĩ ra sẽ gặp Tạ Phi Bạch ở đây chứ: “ Cái đó thôi đi.”
Xem ra thằng đó chỉ thay đổi một chút thôi, không để ý vẻ mặt không thoải mái của La Hữu Vi, tóm cổ hai đứa em ngồi xuống ghế sô pha vòng ngoài cùng, không cho chúng chạy lung tung, nếu không phải nể mặt Phàn Hân thì Trình nhiên bỏ về ngay rồi.
Lúc này đèn trong phòng sáng lên, đôi nam nữ song ca kia đã hát xong.
Lưu Cầm từ ghế sô pha đứng dậy, mặt hắn đỏ phừng phừng, rõ ràng đã uống kha khá rượu rồi, đi lên lấy micro làm động tác lâu mồ hôi nói mọi người: “ May quá, màn quỷ khóc sói gào vừa rồi đã hết, tiết mục biểu diễn đã xong, đừng quên mục đích chính của chúng ta hôm nay là để chúc mừng một sự kiện.”
Đám đông người nâng chai người nâng ly chạm vào nhau leng keng phụ họa.
Lưu Cầm rất có khiếu làm MC, giọng trầm bổng, nghiêng người sang bên tay chĩa phía ngược hướng: “ Hôm nay chúng ta tụ tập ở đây là để chúc mừng người anh em tốt của tôi Tạ Phi Bạch.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT