“Trình Nhiên, hiệu trưởng của các cháu là chiến hữu cũ của chú đấy, nên nhất cử nhất động của cháu ở trường, chú biết hết.”Trình Bân dọa Trình Nhiên một câu rồi lại nói với Mã Vệ Quốc:” Lão Mã, coi như anh nể mặt tôi đi, nếu có chỗ nào nó làm sai, thành tích đi xuống, kiêu ngạo, anh phải kịp thời phê bình đấy .”
Mã Vệ Quốc cắt lời: “ Từ nãy tới giờ tôi chưa thấy anh nói được câu nào hay ho, cho nên tôi bảo rồi anh lên được chức phó cục là do tám đời thắp hương đấy.
Trẻ con phải được khích lệ, không thể chỉ biết phê bình, cho anh biết nhé, những đứa trẻ ngoan là do từ nhỏ tới lớn được cổ vũ mà nên.
Ngược lại, những đứa bé mỗi ngày bị chửi mắng, đánh đập thì lớn lên ít nhiều đều có vấn đề tâm lý.
Tôi mới là người làm giáo dục, anh đừng có mà múa rìu qua mắt thợ.” “Thằng bé Trình Nhiên này có linh khí lắm đấy, tôi rất thích ...”
Những người khác thấy bọn họ nói chuyện gia đình thì biết ý lần lượt cáo từ rời đi, ánh mắt không khỏi liếc qua Trình Nhiên, trước đó không ai biết chuyện này.
Trình Nhiên từ kiếp trước nghe nói tới tên Mã Vệ Quốc rồi, dù sao người ta là hiệu trưởng Nhất Trung mà, nhưng mà vì y học Tứ Trung, chẳng có cơ hội để tiếp xúc, không biết ông ta là chiến hữu cũ của chú mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play