Câu nói này là quyết định, không phải là thương lượng, Trình Nhiên còn nghe ra sự sa sút cùng yếu đuối của Tần Tây Trăn trong đó, chắc xảy ra sự cố gì rồi: “ Vốn cô không cần đi nữa, học viện âm nhạc thế là đủ, khai thác quá độ không tốt, chuyện gì cũng cần chừng mực thôi mà.”
Tần Tây Trăn nhẹ người không ít, giở giọng giáo viên: “ Em cũng hiểu tới là dừng đấy, tôi còn tưởng em mê tiền mờ mắt rồi cơ.” “Cũng được rồi mà, mới vài ngày, chắc là một tuần nhỉ, cô đã kiếm được sáu nghìn, em đoán không nhầm, lương tháng của cô chỉ sáu bày trăm thôi phải không?” “....”Thoáng ngập ngừng, mắt Tần Tây Trăn đảo qua đảo lại, người hơi ngả về phía trước: “ Hay là chúng ta tiếp tục đi.”
Thật đúng là, vừa rồi còn tự ý quyết định không làm nữa, vừa mới nhắc tới lợi nhuận, cô giáo này thay đổi ngay tức thì.
Rốt cuộc ai là người mê tiền đây? Trình Nhiên nhìn bộ dạng ngốc ngốc đáng yêu của Tần Tây Trăn, lắc đầu: “ Làm nữa lợi ích không lớn, thị trường cơ bản đã bão hòa rồi.
Chúng ta tranh thủ cuối năm, các clb đồng loạt tổ chức hoạt động, thu hút đông đảo chú ý, còn có thể truyền bá được sản phẩm, tiếp tục thúc đẩy quảng bá, chí phí sẽ quá lớn.
Bây giờ chúng ta chỉ cần đợi thong thả trò chơi truyền miệng nhau lan đi là được.”
Tần Tây Trăn kỳ thực cũng hiểu chuyện ấy, vừa rồi thay đổi là vì bản năng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play