Mặc kệ thằng khùng đó lải nhải Trình Nhiên đi một mạch tới phòng dạy nhạc, Tần Tây Trăn đến từ sớm, đang ngậm bút đăm chiêu, vừa thấy Trình Nhiên thì rối rít vẫy tay, đem nhạc phổ bài hát mà cô hoàn thiện cho y xem.”Chỗ này tôi cho vào mấy hòa âm, em thấy sao?” “Phần này hát trong phòng thu có vẻ hay, nhưng mà biểu diễn hiện trường ồn ào, khán giả e là khán giả không nhận ra được biến hóa tinh tế đó.”
Trình Nhiên từ sai vặt được nâng cấp lên chỉ đạo âm nhạc rồi, hai người họ vừa trao đổi vừa sửa chữa, sau đó bảo ban nhạc diễn thử để xem hiệu quả.
Ban nhạc này cơ bản đều là viên ngọc thô, khả năng cảm thụ âm nhạc rất tốt, nhưng kỹ thuật chưa rèn rũa nhiều, cho nên Tần Tây Trăn chia ra từng đoạn nhỏ, điều chỉnh từng chút một.
Trời ngày một lạnh, Tần Tây Trăn mặc áo len, đội mũ len che tai, ngồi trên bàn, một tay chống cằm, tay kia xoay tròn bút, môi dưới hơi trề ra, thi thoảng dừng lại, xóa xóa sửa sửa trên nhạc phổ.
Cái dáng vẻ này thật khó tưởng tượng cảnh cô ngồi ở bàn tròn được người ta vây quanh như phim bố giá.
Ban nhạc ngày nào cũng luyện tập, có thể nhìn ra nhóm Lâm Sở thực sự thích thành lập ban nhạc.
Mỗi người bọn họ đều say mê chung, tụ lại một chỗ, mới đầu tệ hại vô cùng, xung quanh chê bai chế giễu, bọn họ trải qua được, sau khi hiểu nhau hơn, sai sót ngày một ít.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT