Buổi trưa tan học, Trình Nhiên ngồi xe về nhà ăn cơm, đôi khi buổi trưa mẹ cũng về, những hôm như vậy Trình Nhiên thà tốn công về nhà ăn cơm còn hơn, mặc dù cơm ở căng tin trường thì y vẫn nuốt được, nhưng chả tội gì.
Trình Nhiên là loại điển hình ‘vì một bát cháo chạy ba quãng đồng’, Trình Nhiên từng tổng kết, ít nhất một phần ba cuộc đời mình sống để mà ăn.
Ở trên xe đi qua đường cái, có mấy học sinh mặc đồng phục Nhị Trung đột nhiên nhao nhao chạy hẳn về một phía gọi nhau "Mau mau xem này", "Bọn mày ơi mỹ nữ", làm Trình Nhiên cũng tò mò nhìn theo.
Những căn nhà cũ hai bên đường đa phần cải tạo thành cửa hiệu, loại gì cũng có, hàng hóa xếp tràn cả ra ngoài vỉa hè, Tần Tây Trăn đứng ở ngoài một hiệu bán nhạc cụ.
Cảnh tượng này thực sự quá hợp, trên vỉa hè đủ các loại nhạc cụ, một cô gái sơ mi trắng yểu điệu, đứng dưới mái nhà cổ kính rêu phong, thành hình ảnh nhìn qua khó quên được.
Chỉ là đó là hình ảnh trong mắt người khác, Trình Nhiên sao có cảm giác Tần Tây Trăn giống cô bé phụng phịu đứng nhìn con búp bê mình yêu thích mà lại không có tiền mua.
Đúng là cái cảm giác đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT