“....
Vậy chuyện nhà cửa của chúng ta ...
Mã Vệ Quốc có nói gì không? “ Triệu Thanh gần như nín thở hỏi “ Ừ, sau cuộc họp anh có tìm ông ấy nói chuyện rồi, anh nói hết năm nay muốn chuyển trường, có trường tư thục muốn mời anh về dậy, vì đãi ngộ cũng khá.
Thế là ông ấy vội vàng hứa ngay.”Đàm Khánh Xuyên cười gian: “ Trời đất, anh nói vậy thật đó hả?” “Ừ, em không nhìn mặt ông ta lúc đó, thú vị lắm.” “Lão Đàm, anh thật là, thật là … “ Triệu Thanh Phì cười, sau đó mắt đỏ hoe, che miệng kiềm chế tiếng khóc: Bao năm qua Lão Đàm chỉ biết lầm lũi dạy học, cuộc sống như cái đầm nước chết vậy, đôi khi Triệu Thanh cãi nhau với ông ta không phải vì cuộc sống quẫn bách, mà là chướng mắt với bộ dạng ù lì của ông ta.
Làm Triệu Thanh không nhìn thấy tương lai, nghĩ tới 20, 30 năm nữa cuộc sống vẫn thế này làm người ta tuyệt vọng.
Tuyệt vọng gây cãi vã, làm cuộc sống mất đi dáng vẻ thật của nó.
Thế nhưng vô số xung đột khiến Đàm Khánh Xuyên phấn chấn lại, dũng cảm chiến đấu, dũng cảm đòi hỏi thứ xứng đáng với thành quả của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT