“Không sao đâu.”
Doãn Vị Ngâm lắc đầu, ngửa mặt nhìn anh.
Hôm nay cô mới phát hiện ra anh thật sự rất cao, cô mang giày đế bằng chỉ đứng đến ngang vai anh mà thôi.
Văn Dã giống như nhận ra cử chỉ của cô, anh hơi cúi người xuống, mồ hôi trên trán theo đó rơi xuống đất.
Doãn Vị Ngâm không chú ý tới những chi tiết nhỏ này, trong lòng cô đang đắn đo mình nên nói gì nữa đây. Thật ra ngay khoảnh khắc đó cô bắt đầu chán ghét việc bản thân quá ít nói.
“Phiền cô chờ một lát.” Người đàn ông đột nhiên mở miệng, phá vỡ sự im lặng.
Dứt lời, anh bước vào trong nhà.
Một hai phút sau, anh xách một chiếc túi màu đen đi ra.
“Lúc trước Tiểu Uyển để khăn quàng cổ và găng tay ở đây, dì đã giặt sạch rồi.” Tay anh cầm cồn phun khử trùng túi xách, sau khi xác nhận xong không bỏ sót chỗ nào thì treo chiếc túi trên cửa. Anh dừng lại một chút, dường như đang chờ cô nhận lấy chiếc túi, thấy cô không cử động thì tùy tiện nói, “Chắc hẳn là vừa.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play