[Xuyên đến thập niên 70, tôi mang thai ba bảo bối- Calantha]

Trung tâm thương mại ở trong thành phố có đầy đủ đồ dùng.

Lưu Li mua cho bọn trẻ mỗi đứa hai bộ quần áo, cùng một kiểu dáng, nhưng khác màu sắc. Cô còn mua thêm hai cái nón và hai đôi giày để thay đổi, ngoài ra còn mua thêm hai bộ đồ thể thao và hai đôi giày thể thao cho Tiêu Chiến. Cô tự chọn cho mình hai chiếc váy và một đôi giày da, một đôi giày thể thao, và một cái mũ xinh xinh. Khi cô trông thấy loại vải lụa thật mới vận chuyển từ thành phố Hải, cô đã mua hai cuộn để dành may áo dài. Cô còn thấy một mẫu đồng hồ đôi Rolex, cô cũng mua luôn, đó thực sự là một món hàng tốt, sau này sẽ có giá trị sưu tầm cao.

Cô còn định mua thêm một số món ăn nhẹ, tuy nhiên, do không có nhiều sự lựa chọn, cô chỉ mua hai hộp sô cô la để mang về từ từ ăn.

Cặp đôi này khiến tất cả mọi người ở đó kinh ngạc bởi sự rộng rãi, số tiền để mua tất cả những món đồ này ít nhất cũng phải hàng trăm nhân dân tệ, gia đình này thật là...

Hiện tại, mức lương trung bình của công nhân nhà máy chỉ khoảng bốn mươi đến năm mươi tệ, sau khi Tiêu Chiến được tăng lương, anh cũng chỉ có hơn một trăm tệ, nhưng trong lần mua sắm này đã tiêu hết tiền lương trong một năm của anh.

Tuy nhiên, vợ có tiêu nhiều tiền hơn anh cũng thấy không sao, anh vẫn sợ vợ mình mua chưa đủ, anh còn suy nghĩ sau này phải nhận nhiều nhiệm vụ hơn để kiếm thêm tiền đưa vợ mua sắm.

Hai người đẩy xe em bé đi dự định ăn tại tiệm cơm nhà nước.

Sau khi ra ngoài, tìm thấy một con hẻm vắng vẻ, Lưu Li cho tất cả các túi lớn túi nhỏ vào không gian rồi mới đi ăn.

Khi đến tiệm cơm nhà nước, đúng vào thời điểm ăn trưa nên bên trong có khá nhiều người.

Nhìn vào thực đơn có các món như thịt kho, cá chẽm hấp, cô còn gọi thêm một tô súp củ cải  cùng với một món rau xào, hai bát cơm trắng, mất hai mươi lăm đồng, một phiếu thực phẩm và một phiếu thịt, thật sự xa xỉ.

Hai người không mất quá nhiều thời gian để chờ món ăn đem lên, Lưu Li lần đầu đến tiệm cơm nhà nước, cảm thấy đồ ăn ở đây hương vị thật ngon.

Có Tiêu Chiến ở đây thì chắc chắn sẽ không để lại thức ăn thừa, Lưu Li cũng đã ăn không ít, ba đứa trẻ trong xe đẩy vừa uống sữa vừa nhìn cha mẹ ăn ngon lành, cũng rất muốn ăn cùng nhưng tiếc là không thể.

Sau khi ăn no, cả hai quyết định tìm nơi nghỉ trưa và bọn trẻ cũng muốn đi ngủ rồi.

Họ đến một nhà nghỉ, xuất trình giấy đăng ký kết hôn và giấy chứng nhận quân sự của Tiêu Chiến rồi thuê một phòng. Lưu Li cảm thấy chăn và ga nhà nghỉ không sạch sẽ, nên cô đã lấy chăn và ga cá nhân từ không gian ra để trải lên giường trước khi chìm vào giấc ngủ.

Một tiếng rưỡi sau, cả hai tỉnh dậy, các con thì còn đang ngủ.

Nhìn thấy vợ đã thức dậy, Tiêu Chiến nhanh chóng đưa bình nước cho cô, Lưu Li uống xong trả lại bình nước cho Tiêu Chiến.

"Vợ ơi, chiều nay chúng ta có kế hoạch đi đâu chơi không?" Tiêu Chiến hỏi.

"Ở đây có chợ đen không? Chúng ta có thể đi xem thử được không?" Lưu Li mạo hiểm hỏi.

"Chỗ đó quá nguy hiểm, nếu em muốn mua gì thì để anh mua cho em." Tiêu Chiến ngay lập tức từ chối khi nghe vợ nói đến chợ đen. Anh sợ vợ sẽ gặp nguy hiểm nếu đi đến đó.

"Không phải có anh ở đây sao? Em tin rằng chồng em sẽ bảo vệ em tốt mà." Lưu Li nũng nịu dỗ dành Tiêu Chiến, cô biết Tiêu Chiến sẽ đồng ý đưa cô đi.

Tiêu Chiến không chịu được sự nhõng nhẽo của vợ, cuối cùng cũng vẫn đồng ý.

Anh biết rõ vợ mình không phải là người ngoan ngoãn, từ sáng sớm anh đã đoán được rằng cô muốn đi chợ đen. Từ ngày hôm qua cô đã dẫn anh vào không gian tham quan, sau đó lại đưa anh vào kho hàng xem vật phẩm, còn nói muốn bán đi đổi tiền để mua nhà.

"Thôi được rồi, nhưng anh phải đi ra ngoài trước một lát, tối nay anh sẽ đưa em đi." Tiêu Chiến miễn cưỡng nói, anh phải đi tìm đồng đội của anh trước, truyện được dịch miễn phí bởi app t y t

"Được, không vấn đề gì, em chắc chắn sẽ ngoan ngoãn đợi anh trở về." Lưu Li vui vẻ đáp lại.

Tiêu Chiến sắp xếp cho vợ và bọn trẻ xong, liền đi tìm đồng đội.

Trước đây, anh có một người đồng đội đã cùng anh trải qua những nguy hiểm. Sau khi người bạn này bị thương và xuất ngũ, đã tự mình kinh doanh.

Gia đình của anh ta ở thành phố, cha anh ta là một sĩ quan cấp cao trong quân đội nên không đồng ý việc anh ta tự kinh doanh.

Anh ta cũng không dùng tiền của gia đình để tự lập, nên Tiêu Chiến đã đưa toàn bộ tiền lương của mình cho anh ta, họ cùng nhau góp vốn kinh doanh. Hàng năm Tiêu Chiến đều nhận được một khoản tiền lợi nhuận lớn từ anh ta.

Trước đó Tiêu Chiến từ bệnh viện về nhà nên không tiện đem theo sổ tiết kiệm, lần này anh mới đưa sổ tiết kiệm cho Lưu Li, cô nhìn vào số tiền 50.000 nhân dân tệ trên sổ tiết kiệm và thắc mắc số tiền này từ đâu ra, liệu anh có làm việc gì xấu xa không...Lúc đó Tiêu Chiến chỉ mỉm cười và cố gắng giải thích, anh lo sợ vợ mình thực sự nghĩ rằng mình đã đi cướp ngân hàng… ( truyện trên app T𝕪T )

Lưu Li kiên nhẫn đợi trong nhà nghỉ, một tiếng đồng hồ sau Tiêu Chiến trở về.

"Thế nào rồi?" Lưu Li vừa nhìn thấy Tiêu Chiến đã vội vàng hỏi, cô hào hứng khi nghĩ đến chuyện kiếm tiền.

"Ừ, đã xong việc rồi, tối nay chúng ta sẽ chở hàng đến kho hàng, kho cách đây khoảng nửa tiếng đồng hồ lái xe, em có thể cung cấp cho anh ta được bao nhiêu hàng hóa? Lúc nãy anh chỉ nói đại khái một con số thôi." Tiêu Chiến nói.

"Em định cung cấp mười nghìn ký gạo, mười nghìn ký bột mì trắng, năm nghìn ký đường trắng, năm nghìn ký đường đỏ, ba nghìn ký dầu lạc, ba nghìn ký dầu mè, hai nghìn ký tương mè, năm nghìn ký bông, mười nghìn ký trái cây, năm nghìn ký thịt lợn, một nghìn con gà, một nghìn con vịt, mười nghìn quả trứng gà, năm nghìn quả trứng vịt, hai nghìn ký thịt bò, hai nghìn ký thịt cừu, một nghìn ký bông, có lẽ bấy nhiêu đó trước đã." Lưu Li kể chi tiết.

Tiêu Chiến nghe vợ kể về số lượng lớn như vậy rất ngạc nhiên, vợ anh chỉ trong một đêm có thể kiếm vài trăm nghìn đồng, nhanh chóng trở thành một nàng tiểu thư giàu có…

Truyện được Team Calantha dịch và được đăng tải duy nhất trên ứng dụng TYT.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play