Khi Chu Chức Trừng nổi loạn ở trường
trung học, nhà họ Chu rất lo lắng cho cô, cha Chu và mẹ Chu đang kinh doanh nhỏ
ở nước ngoài, lo rằng cô sẽ trở thành một cô gái thất học, nếu cô bỏ học thì
chỉ có nước ra nước ngoài làm công mà thôi, còn nội Thái thì lo lắng lỡ như cô
quen biết người đàn ông không đứng đắn, bị lừa là tiêu tan cả một đời.
Mà ông Chu chỉ lo lắng cháu gái
ngoan của ông có vui vẻ hay không, có khỏe mạnh hay không.
Ông nhìn thấy Chu Chức Trừng nhuộm
một đầu tóc phấn, chân mày đau lòng đến thắt lại: "Ôi, tuy cháu nhuộm tóc
màu hồng cũng đẹp lắm nhưng ông nội nghe nói muốn nhuộm được màu này là phải
tẩy tóc, đến lúc đó tóc sẽ bị gãy hết, cháu có đau lắm không?"
Ông lại nắm lấy từng ngón tay đen xì
của Chu Chức Trừng, nước mắt lưng tròng nói tiếp: "Trừng Trừng, màu đen
này trông cứ giống như đang trúng độc vậy, sẽ không thật sự có độc chứ? Ông nội
đau lòng quá.”
"Ông nội yên tâm, nếu có độc
thì cũng là con bé đầu độc người khác chứ không ngu tự đầu độc chính mình
đâu." Chu Bỉnh Trừng nằm trên ghế dựa bằng tre, một khuỷu tay uể oải chống
trên tay vịn, tay kia đang cầm một quả táo đang cắn dở, mí mắt của an ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).