Chu Chức Trừng không để ý đến anh.
Giang Hướng Hoài đặt cô lên sô pha,
mang đến hai phần thức ăn cho cô, nói: "Em còn chưa ăn cơm tối, ăn chút gì
làm ấm dạ dày đi.”
Anh nói xong liền đi vào toilet, lúc
đi ra, trên tay xách một cái thùng ngâm chân, anh múc nước ấm, rồi đặt thùng
trước mặt Chu Chức Trừng, nửa ngồi xổm xuống, ngước mắt nhìn cô: "Rửa chân
nhé?”
Chân cô lúc ở phòng khám đã được rửa
qua nước, nhưng vẫn còn hơi bẩn.
Cô không nói gì, chỉ cúi đầu nhìn
anh, lúc hai người ở cùng nhau, anh cũng từng rửa chân cho cô, mùa đông tay
chân cô luôn lạnh, cho nên anh bắt cô ngâm chân trước khi đi ngủ, có đôi khi cô
mệt mỏi không ngâm chân được, tắm rửa xong liền trốn vào trong chăn, kết quả là
bị anh lôi ra khỏi giường, cô lười nên làm nũng đòi anh rửa chân cho.
Lần đầu tiên, anh còn phản đối, còn
hỏi cô không biết là ai nuông chiều cô đến mức này, cô chậm rãi nở nụ cười rồi
vui vẻ đáp lại anh: “Còn ai nữa?”
Tưởng Hướng Hoài cũng không thấy khó
chịu chút nào, anh thử nhiệt độ xong liền đặt chân cô vào, nói: "Nhiệt độ
nước chắc vừa phải, lát nữa anh lấy mấy viên đá chườm lên mắt cá chân cho
em."
Luật sư Giang có tâm sự, vẫn cụp mắt
hỏi cô: "Em và bác sĩ Hà về quê làm gì?”
Cô không trả lời anh.
“Là liên quan đến công việc sao?
Trung tâm giáo dưỡng thanh thiếu niên? "Anh vẫn chưa từ bỏ ý định truy
hỏi, thuận tay cầm khăn lông giúp cô lau khô chân.
Chu Chức Trừng bực bội nói:
"Ông cậu của anh ấy đang gặp vấn đề, mà vấn đề này lại phù hợp với chủ đề
mà tổ chương trình đã chọn."
Giang Hướng Hoài lại mở miệng, trong
giọng nói có chút ý cười khó nắm bắt: "Được, để anh đi lấy đá cho em.”
Thấy anh rời đi, Chu Chức Trừng lấy
điện thoại di động ra, Wechat hiện ra rất nhiều tin nhắn chưa đọc, nhưng cô chỉ
mở hộp thoại của cô và Khương Lê.
Khương Lê: "Mệt đến hộc máu,
mỗi ngày đều nhảy nhót bên bờ vực từ chức, chỉ chờ khi hạng mục kết thúc mới có
thể chia tiền để kéo dài tính mạng, công ty chứng khoán ngốc nghếch kia luôn
chỉ trỏ, bày tỏ ý kiến với các quy định pháp luật, anh ta chính là muốn luật sư
gánh vác hết sản phẩm mạo hiểm rác rưởi của anh ta.”
Cô ấy lại hỏi: "Còn cậu, dạo
này cậu thế nào? Anh và luật sư Giang thế nào rồi?"
Chu Chức Trừng chụp một tấm ảnh mắt
cá chân sưng to của mình gửi qua nhóm “Nhóm hai người số khổ" rồi giải
thích đơn giản vết thương của mình từ đâu mà có.
Khương Lê: "Bác sĩ Hà là một
người đàn ông tốt, nhưng ý đồ của Giang Hướng Hoài cũng rất rõ ràng, anh ta đi
xuống tận đây là vì muốn níu kéo cậu.”
Chu Chức Trừng do dự: "Thật ra
n� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.